Chương 529: Cô Tông gặp chuyện rồi
Đăng lúc 01:54 - 07/09/2025
7
0
Trước
Chương 529
Sau

Trong camera theo dõi của bãi đỗ xe, Lê Tiếu dễ dàng tìm ra vị trí mấy chiếc Bentley kia.

Từ lúc họ xuất hiện đến khi rời đi không quá mười lăm phút.

Nhưng từ đầu đến cuối không một ai xuống xe.

Lê Tiếu tìm được vị trí camera gần chiếc Bentley nhất. Nửa phút sau, cô nhìn đoạn ghi lại rơi vào trầm tư.

Nên nói đối phương quá thông minh hay quá gian xảo? Camera đã quay rõ cảnh cửa kính Bentley hạ xuống.

Nhưng dù góc độ hay vị trí, đều không cách nào chụp được mặt người bên trong.

Còn găng tay trắng cô nhìn thấy là đối phương để lộ ra khi chống khuỷu tay lên cửa kính đỡ trán.

Ngón tay Lê Tiếu gõ bàn, ý tưởng nào đó dần hiện lên.

Xe Bentley chuyên dụng của quý tộc hoàng thất, cờ xe biểu dương thân phận, cách sắp xếp sáu chiếc xe... nếu nói là người của gia tộc Childman cũng không phải không thể.

Lê Tiếu phóng lớn hình ảnh, nhìn kỹ tay đeo găng trắng, nhỏ dài và thẳng, nhưng khó để nhận ra được là tay đàn ông hay phụ nữ.

Nhưng găng tay kiểu hoàng thất châu Âu phụ nữ thường đeo không phải là kiểu trắng như tuyết bình thường này.

Nghĩ thế, Lê Tiếu không xoắn xuýt chuyện này thêm, thoát camera, tắt máy rời khỏi phòng sách.

Cái gì đến rồi sẽ đến.

Không lâu sau, cô lật tài liệu bệnh lý trong phòng ngủ của mình.

Khi đọc đến triệu chứng điển hình thứ ba, Lê Tiếu dừng lật trang, nhìn đêm tối ngoài cửa sổ, suy nghĩ tản mạn.

Lúc này, điện thoại đặt dưới gối chợt rung lên. Lê Tiếu tiện tay lấy ra, thấy dãy số trên màn hình liền chọn nghe.

Đối phương không đợi cô lên tiếng đã nói rõ một vài tình hình, sau cùng đưa ra tổng kết: "Thông tin về Minh Đại Lan trước hết chỉ tra được nhiêu đây, còn lại chắc bị tiêu hủy rồi. Còn nữa, dường như lúc trước bà ấy không tự nguyện gả cho Thương Tung Hải của Parma."

Lê Tiếu không nói gì, cúp máy.

Đặt điện thoại xuống, cô yên lặng trong chốc lát, đứng dậy đến quầy bar nhỏ trong phòng, lấy một chai Brandy, rót nửa ly uống cạn.

Ba năm trước, đúng là Minh Đại Lan đã đến Điền Thành, nhưng không ai biết bà ta đã làm gì.

Thông tin chỉ ghi rằng bà ta ở lại Điền Thành một ngày liền vội về Anh. Một tháng sau, cậu Cả Childman bỗng dưng được thừa kế tước vị.

Hành động này phá vỡ chế độ tước vị chỉ được thừa kế sau khi Công tước qua đời, đồng thời dẫn đến nhiều suy đoán từ bên ngoài.

Có lời đồn rằng, Công tức Childman đã sớm bệnh nặng, không còn có thể cứu chữa.

Vì hoàng thất coi trọng gia tộc Công tước nên ngầm cho phép Công tước thoái vị để con trai trưởng kế vị.

Nhưng đối diện với những nghi ngờ này, gia tộc Childman và hoàng thất luôn giữ kín như bưng.

Hơn nữa Minh Đại Lan là phu nhân thứ hai của Childman, hai người có với nhau một cô con gái, năm nay đã mười bốn tuổi.

Lê Tiếu uống hết ba ly rượu mới tiêu hóa hết lượng thông tin.

Dù mọi thông tin không cặn kẽ, nhưng đủ để nắm ít nhiều.

Lê Tiếu ngồi ở quầy bar nhấm nháp rượu Tây, ngón tay xoay tròn trên bàn.

Bỗng dưng màn hình điện thoại sáng lên báo tin.

Lê Tiếu mở ra xem, là toàn cảnh biệt thự chụp từ vệ tinh.

Diện tích biệt thự rộng lớn, không rõ tỉ lệ xích. Phía dưới có hàng chú giải bằng tiếng Myanmar: Biệt thự Childman.

Lê Tiếu liếc khung cảnh rất lớn trong ảnh, đặt điện thoại sang một bên, rót thêm nửa ly rượu.

Cô bắt đầu bình tĩnh phân tích, nếu liên thủ với Thương Úc đối phó với gia tộc Childman thì có bao nhiêu phần thắng.

Gia tộc Công tước dựa vào hoàng thất, không thể xem thường.

...

Hôm sau, Lê Tiếu vẫn để lại một vệ sĩ cho Tông Duyệt, cô dẫn người kia đến thị trấn Mies.

Đêm qua cô ngủ quá muộn, trên đường từ trung tâm thành phố đến Mies luôn tranh thủ ngủ bù.

Ghế bên cạnh đặt tài bệnh lý Tô Mặc Thời đưa. Cô không để lại khách sạn vì lo Thương Úc nhìn thấy.

Chín giờ sáng, xe đã đến thị trấn Mies.

Lê Tiếu chậm rãi xuống xe, ngước mắt đỏ ửng nhìn đỉnh đầu.

Sương mù nặng nề bao phủ tầng trời, ngột ngạt và kìm nén.

Lê Tiếu day trán dạo bước trên đường mòn, vệ sĩ rập khuôn sau lưng cô.

Cô men theo đường cũ đến phòng làm việc của Tô Mặc Thời. Cửa phòng khép hờ vừa khéo truyền đến tiếng anh ta gọi điện thoại.

"Ba à, ba đã bao nhiêu tuổi rồi, còn làm việc tùy hứng như vậy?" Giọng điệu chế nhạo của anh ta hơi không vui.

"..."

Không biết đối phương nói gì, ánh sáng lóe lên trong đáy mắt Tô Mặc Thời: "Nếu ba còn cố ý chuyển đi, đừng nói đình công, có thể họ biểu tình trên phố luôn đấy."

"..."

"Được rồi, chỉ cần ba không làm trò, đương nhiên sẽ không có người làm ầm lên."

Chỉ là đôi ba câu trò chuyện, nhưng Lê Tiếu đã có thể nghe hiểu.

Dường như... chuyện dời đi có biến hóa.

Cô cong môi cúi đầu, ánh mắt lộ rõ vẻ nghiền ngẫm.

Có lẽ không phải ba anh ta lắm trò, mà là nhà đầu tư không đứng đắn kia.

Sau đó Tô Mặc Thời cúp máy, nhướng mày nhìn ra ngoài cửa, trêu chọc: "Em không vào, vì chờ anh mời em vào sao?"

Lê Tiếu lấy mũi chân mở cửa phòng khép hờ, biếng nhác đi đến trước mặt anh ta ngồi xuống, gác chân, nhướng mày: "Không cần dời đi nữa?"

Không phải cô cố ý nghe lén, ai bảo anh gọi điện lại không chịu đóng cửa?

Tô Mặc Thời nén cười, nói như thật: "Cách em đưa ra rất có hiệu quả. Chiều hôm qua anh cố ý sắp xếp người tung tin, tuyên bố nếu chuyển trụ sở chính thì đình công. Chắc ba anh có nghe nói nên vừa rồi gọi điện cho anh, bảo không chuyển đi nữa, còn bảo anh hãy trấn an tâm trạng của các ủy viên thật tốt."

Lê Tiếu bĩu môi, từ chối đưa ra ý kiến.

Kế tiếp, Tô Mặc Thời dẫn cô đến phòng nghiên cứu của chuyên gia bệnh tinh thần.

Đây cũng là lần đầu tiên Lê Tiếu chen chân vào lĩnh vực rối ngại nhân cách hoang tưởng.

Cả ngày hôm nay, cô như miếng bọt biển nén lại, cố gắng tiếp nhận tất cả kiến thức liên quan đến chứng bệnh, để dần dần có kiến giải đơn giản về biểu hiện bệnh và cách ức chế.

Mới đó đã qua hai ngày.

Lê Tiếu vùi mình cả ngày ở thị trấn Mies, giảm cả thời gian ngủ nghỉ.

Vì cô ở lại đây trao đổi học tập nên Thương Úc cũng dời ngày về.

Còn về Tông Duyệt, ngày nào cô cũng du ngoạn khắp cảng London, qua hai ngày đã cảm thấy mệt mỏi.

Dù sao địa điểm tham quan du lịch chỉ cần đi qua một lần cũng đủ rồi.

Sẩm tối, Lê Tiếu còn đang trong phòng nghiên cứu tìm hiểu chu kỳ phát tác và biểu hiện phát bệnh chứng hoang tưởng với chuyên gia Reid.

Trên bàn đặt một chồng tài liệu cao gần nửa mét, cô tiện tay cầm một tài liệu trên đó. Khi mở ra, cô học hỏi với chuyên gia Reid bằng giọng Anh đúng tiêu chuẩn.

Cô viết lên tài liệu, vừa nhắc đến vấn đề thứ ba, thì tiếng gõ từ ngoài cửa phòng nghiên cứu truyền đến.

Phụ tá của Reid đi mở cửa, bên ngoài là vệ sĩ của Lê Tiếu, anh ta nghiêm túc báo cáo: "Cô Lê, cô Tông xảy ra chuyện rồi."

Trước
Chương 529
Sau
(0) Bình luận
Chương này chưa có bình luận nào
truyện cùng thể loại
Siêu Cấp Cưng Chiều
Tác giả: Mạn Tây Lượt xem: 14,268
Bí Mật Tân Hôn
Tác giả: Mang Li Lượt xem: 1,482
Chỉ Là Sáu Ngàn Dặm
Tác giả: Trường An Như Trú Lượt xem: 691
Ngọt Ngào Em Trao
Tác giả: Phong Hiểu Anh Hàn Lượt xem: 1,538
Không Tỉnh
Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa Lượt xem: 1,400
Phá Kén
Tác giả: Khúc Tiểu Khúc Lượt xem: 882
Chó Hoang Của Thiếu Nữ
Tác giả: Khúc Tiểu Khúc Lượt xem: 741
Trân Quý
Tác giả: Sư Tiểu Trát Lượt xem: 523
Tình Nào Sâu Như Tình Đầu
Tác giả: Khinh Ảm Lượt xem: 936
Đang Tải...