Chợ phiên ngầm biên giới phía Nam.
Diện tích ở đây rất rộng, hàng dãy nhà ổ chuột san sát nhau.
Chợ phiên bán đủ các loại hàng đa dạng phong phú.
Thu hút mọi người nhất không gì khác ngoài những món đồ cổ bằng ngọc bích và các địa điểm ngầm khác nhau.
Myanmar rất giàu khoáng sản và thừa thãi ngọc bích.
Khu vực biên giới phía Nam có hai quặng mỏ xuyên biên giới, chợ phiên ngầm chắc chắn đã trở thành thánh địa của những người yêu thích ngọc bích muốn làm giàu qua đêm.
Bảy giờ rưỡi tối, một nhóm người chậm rãi đi vào từ cổng chợ.
Trước nhiều gian hàng đánh bài bằng đá, tiếng người huyên náo, ồn ào.
Nơi này giống như một thành phố không ngủ yên, bất cứ lúc nào cũng đều náo nhiệt.
Lúc này, Lê Thừa đi tới bên cạnh Thương Úc, ánh mắt sắc bén liếc nhìn xung quanh, vô cùng cảnh giác.
Còn Lê Tiếu thì hờ hững quan sát các quầy hàng ở dọc đường, có vẻ như không mấy hứng thú.
Một lát sau, đoàn người đi vào giữa chợ. Những quầy hàng ngoài trời của đám con buôn rõ ràng đã giảm đi, các tòa nhà cao tầng chen chúc không đồng nhất.
"Bây giờ ai là người nắm quyền kiểm soát chợ phiên ngầm?" Lê Tiếu kéo vành mũ bucket, quay đầu hỏi.
Lê Tam đi theo sau Nam Hân, dừng bước, nhỏ giọng nói: "Là Đan Ưng, giành quyền từ hai năm trước."
Trong mắt Lê Tiếu ánh lên vẻ nghiền ngẫm: "Là ông ta..."
Thương Úc và Lê Tam nghe rõ sự giễu cợt trong giọng nói của cô, đồng loạt nhìn sang. Lê Tam nheo mắt như có điều suy tư: "Em và Đan Ưng có khúc mắc gì à?"
Năm đó, Lê Tiếu nổi danh lừng lẫy ở biên giới, Thất tử lại hoạt động công khai.
Tuy bọn họ xưng bá một phương, nhưng cũng gây vô số thù oán.
Nghe vậy, Lê Tiếu nhìn về phía trước, chỉnh lại vành mũ, nắm lấy tay Thương Úc một cách tự nhiên, trả lời: "Không, chẳng qua là em đã từng đánh nhau với con gái ông ta một trận."
Vẻ mặt Lê Tam kiểu "quả là thế": "Lúc nào? Anh nhớ Đan Mẫn là nữ vương quyền anh ba đợt liên tiếp ở võ quán chợ phiên ngầm, em đánh nhau với cô ta, không bị thua đấy chứ?"
Anh không phủ nhận tài nghệ của Lê Tiếu, nhưng Đan Mẫn hàng năm đấu quyền bất hợp pháp ngầm, đánh nhau tới sống chết, thủ đoạn đê tiện nào cũng dám làm, khiến người ta trở tay không kịp.
Lê Tiếu cũng không nhớ rõ, trả lời qua loa: "Hình như là em thua, lúc ấy em gãy mất một cái xương sườn."
Cô vừa nói dứt lời, Thương Úc liền cau mày lại, nhìn gương mặt bị che khuất bởi vành mũ, trầm giọng hỏi: "Còn cô ta thì sao?"
Lê Tiếu quay đầu sang nhìn anh, ngẫm nghĩ một lúc rồi nói với vẻ mặt vô tội: "Em quên rồi."
Cô thật sự không nhớ, lúc ấy bọn họ hẹn đánh nhau ở võ quán chợ phiên ngầm, hình như là vì Đan Mẫn ức hiếp Năm Hạ.
Đúng lúc này, A Xương đi theo sau bọn họ nhỏ giọng nhắc nhở: "Cô Bảy, Đan Mẫn cũng gãy một cái xương sườn, còn gãy mũi."
Anh ta nhớ rất rõ, trận đấu võ đài đó không có khán giả, chỉ có Đan Mẫn và Lê Tiếu đóng cửa đánh nhau.
Khi bọn họ đi vào thì thấy hai cô đang nằm trên võ đài, cả hai đều kiệt sức, hình như là bất phân thắng bại.
Lê Tiếu "à" một tiếng, vô cùng bình tĩnh.
Vệ Lãng đứng ở đằng sau tuy ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng chấp nhận sự thật này.
Kỹ thuật bắn súng của cô Lê điêu luyện như vậy, sao tài nghệ có thể yếu kém được.
...
Chợ phiên ngầm biên giới phía Nam.
Diện tích ở đây rất rộng, hàng dãy nhà ổ chuột san sát nhau.
Chợ phiên bán đủ các loại hàng đa dạng phong phú.
Thu hút mọi người nhất không gì khác ngoài những món đồ cổ bằng ngọc bích và các địa điểm ngầm khác nhau.
Myanmar rất giàu khoáng sản và thừa thãi ngọc bích.
Khu vực biên giới phía Nam có hai quặng mỏ xuyên biên giới, chợ phiên ngầm chắc chắn đã trở thành thánh địa của những người yêu thích ngọc bích muốn làm giàu qua đêm.
Bảy giờ rưỡi tối, một nhóm người chậm rãi đi vào từ cổng chợ.
Trước nhiều gian hàng đánh bài bằng đá, tiếng người huyên náo, ồn ào.
Nơi này giống như một thành phố không ngủ yên, bất cứ lúc nào cũng đều náo nhiệt.
Lúc này, Lê Thừa đi tới bên cạnh Thương Úc, ánh mắt sắc bén liếc nhìn xung quanh, vô cùng cảnh giác.
Còn Lê Tiếu thì hờ hững quan sát các quầy hàng ở dọc đường, có vẻ như không mấy hứng thú.
Một lát sau, đoàn người đi vào giữa chợ. Những quầy hàng ngoài trời của đám con buôn rõ ràng đã giảm đi, các tòa nhà cao tầng chen chúc không đồng nhất.
"Bây giờ ai là người nắm quyền kiểm soát chợ phiên ngầm?" Lê Tiếu kéo vành mũ bucket, quay đầu hỏi.
Lê Tam đi theo sau Nam Hân, dừng bước, nhỏ giọng nói: "Là Đan Ưng, giành quyền từ hai năm trước."
Trong mắt Lê Tiếu ánh lên vẻ nghiền ngẫm: "Là ông ta..."
Thương Úc và Lê Tam nghe rõ sự giễu cợt trong giọng nói của cô, đồng loạt nhìn sang. Lê Tam nheo mắt như có điều suy tư: "Em và Đan Ưng có khúc mắc gì à?"
Năm đó, Lê Tiếu nổi danh lừng lẫy ở biên giới, Thất tử lại hoạt động công khai.
Tuy bọn họ xưng bá một phương, nhưng cũng gây vô số thù oán.
Nghe vậy, Lê Tiếu nhìn về phía trước, chỉnh lại vành mũ, nắm lấy tay Thương Úc một cách tự nhiên, trả lời: "Không, chẳng qua là em đã từng đánh nhau với con gái ông ta một trận."
Vẻ mặt Lê Tam kiểu "quả là thế": "Lúc nào? Anh nhớ Đan Mẫn là nữ vương quyền anh ba đợt liên tiếp ở võ quán chợ phiên ngầm, em đánh nhau với cô ta, không bị thua đấy chứ?"
Anh không phủ nhận tài nghệ của Lê Tiếu, nhưng Đan Mẫn hàng năm đấu quyền bất hợp pháp ngầm, đánh nhau tới sống chết, thủ đoạn đê tiện nào cũng dám làm, khiến người ta trở tay không kịp.
Lê Tiếu cũng không nhớ rõ, trả lời qua loa: "Hình như là em thua, lúc ấy em gãy mất một cái xương sườn."
Cô vừa nói dứt lời, Thương Úc liền cau mày lại, nhìn gương mặt bị che khuất bởi vành mũ, trầm giọng hỏi: "Còn cô ta thì sao?"
Lê Tiếu quay đầu sang nhìn anh, ngẫm nghĩ một lúc rồi nói với vẻ mặt vô tội: "Em quên rồi."
Cô thật sự không nhớ, lúc ấy bọn họ hẹn đánh nhau ở võ quán chợ phiên ngầm, hình như là vì Đan Mẫn ức hiếp Năm Hạ.
Đúng lúc này, A Xương đi theo sau bọn họ nhỏ giọng nhắc nhở: "Cô Bảy, Đan Mẫn cũng gãy một cái xương sườn, còn gãy mũi."
Anh ta nhớ rất rõ, trận đấu võ đài đó không có khán giả, chỉ có Đan Mẫn và Lê Tiếu đóng cửa đánh nhau.
Khi bọn họ đi vào thì thấy hai cô đang nằm trên võ đài, cả hai đều kiệt sức, hình như là bất phân thắng bại.
Lê Tiếu "à" một tiếng, vô cùng bình tĩnh.
Vệ Lãng đứng ở đằng sau tuy ngạc nhiên, nhưng nhanh chóng chấp nhận sự thật này.
Kỹ thuật bắn súng của cô Lê điêu luyện như vậy, sao tài nghệ có thể yếu kém được.
...
Tặng Đào cho: Mộng Truyện (admin)
Số đào hiện có của bạn: ![]()
Sau khi tặng, số đào còn lại của bạn sẽ là: ![]()
Tên truyện: Siêu Cấp Cưng Chiều
Tên chương: Chương 590: Gãy mất một cái xương sườn
Giá đào: 0
Giá hạt: 0
Khi Nạp Đào bạn sẽ được tặng thêm một loại tiền tệ là Bông. Loại tiền tệ này chỉ sử dụng vào 1 mục đích duy nhất đó là đề cử truyện.
Chia sẻ cảm nghĩ của bạn nhé!
Vui lòng đăng nhập để tham gia bình luận cùng chúng mình 💗