Chương 871: Giao dịch giữa những người đàn ông
Đăng lúc 02:15 - 07/09/2025
11
0
Trước
Chương 873
Sau

Lê Tiếu nhìn Bạch Viêm, mấy giây sau khẽ nhướng mày.

Lần nào cũng vậy, chỉ cần Bạch Viêm nhìn thấy vẻ mặt này của cô, sẽ không có sức đề kháng, chỉ hận không móc tim dâng hai tay lên cho cô.

Anh ta cầm nắm tóc trước trán, nhìn sang hướng khác, lẩm bẩm: "Giao dịch giữa những người đàn ông với nhau, nít ranh đừng tò mò."

Lê Tiếu nít ranh: "..."

Thấy Bạch Viêm không muốn nói nên Lê Tiếu cũng không hỏi thêm.

Chỉ cần hai người đàn ông xưng bá một phương không xích mích là được.

Lê Tiếu nhìn đồng hồ, đã mười giờ mười lăm phút, ngoài cửa sổ nắng chiếu muôn dặm, bầu không khí ấm áp dễ chịu.

Cô bật điện thoại lên, mở danh bạ, dừng hoạt động ngón tay: "Gửi hết hồ sơ lúc trước tra được vào email của tôi."

Bạch Viêm đứng dậy, mở cửa sổ, đứng ngoài ban công hút thuốc: "Nghe em nói vậy là không tính về Phi Thành với tôi phải không?"

"Cần phải về sao?" Lê Tiếu cũng không ngẩng đầu lên.

Bạch Viêm dựa lan can cười nhạt: "Em đúng là đồ không tim."

Lê Tiếu lườm anh ta, vừa hay cuộc gọi đã kết nối.

"Mợ Cả."

Cô ngửa người dựa lưng ghế, nhàn nhạt hỏi: "Thời báo Anh nói thế nào?"

Thành Mạch trả lời cứng nhắc: "Họ đang in khẩn cấp, trong số báo ngày mai sẽ xuất hiện thông tin liên quan."

"Được, gửi một bản báo điện tử cho tôi."

Cúp máy, ánh mắt Lê Tiếu trở nên xa xăm.

Bạch Viêm nhìn gò má cô, nheo mắt: "Thương Thiếu Diễn có biết em làm những chuyện này không?"

"Chắc có." Lê Tiếu nhướng mày, khôi phục nét mặt bình thường: "Thì sao?"

Bạch Viêm dụi tàn thuốc, quay lại phòng khách, đứng trước mặt Lê Tiếu, cụp mắt cười: "Không sao cả, chỉ không ngờ em lại chí công vô tư như vậy thôi."

Nét mặt Lê Tiếu trầm xuống: "Anh muốn nói gì cứ nói thẳng."

"Không hiểu à?" Bạch Viêm lấy chai nước suối trên bàn, mở nắp, liếc Lê Tiếu: "Dù gì Thương Thiếu Diễn cũng là một gã đàn ông, không phải rùa đen rụt đầu, nhưng chuyện gì cũng để em ra mặt, là cậu ta không có năng lực hay tình yêu của em bác ái quá?"

Lê Tiếu sờ cằm rồi nhướng mày: "Con mắt nào của anh thấy anh ấy để tôi ra mặt trong mọi việc?"

"Có hai điều." Bạch Viêm chỉ vào mắt mình: "Bình thường đến cả mật mã hệ thống của mình mà em còn lười nhớ, giờ lại bôn ba khắp nơi vì cậu ta, em nghĩ sao?"

Lê Tiếu liếc Bạch Viêm, yên lặng mấy giây rồi chậm rãi nói: "Vì nếu là chuyện liên quan đến Minh Đại Lan, chỉ có thể do tôi ra mặt."

Bạch Viêm biết được một phần lớn nội tình, nhưng chi tiết cụ thể năm xưa thế nào thì không, mà anh ta cũng chẳng có hứng thú.

Giờ nghe Lê Tiếu nói vậy, anh ta cười lạnh: "Bao giờ em có thể chia bớt tinh lực sang Viêm Minh một tí thế, tôi phải thắp nhang vái đấy."

Lê Tiếu đứng dậy ra ngoài: "Nói sau."

"Em lại đi đâu thế?" Bạch Viêm cụt hứng nhìn bóng lưng cô.

Anh ta nghi ngờ cô lại muốn đi tìm Thương Thiếu Diễn.

Đúng như dự đoán, Lê Tiếu nói: "799."

Đó là số phòng của Thương Thiếu Diễn.

...

Dù Minh Đại Lan đã về Anh, nhưng Lê Tiếu và Thương Úc cũng không vội rời khỏi Điền Thành.

Chiều nay, đoàn người đến trung tâm đấu giá đá quý lớn nhất Điền Thành.

Lê Tiếu dựa vai Thương Úc, nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ: "Anh đã từng đến Điền Thành?"

Chuyện Tả Đường từng nói, cô chưa từng chứng thực với Thương Úc.

Năm đó, Minh Đại Lan đưa Tiêu Diệp Huy giả chết rời khỏi đây, còn làm hại Tả Đường mất một chân.

Cô vẫn luôn né tránh không nhắc đến, vì lo sẽ gợi lên những ký ức không hay với anh. Nay về lại chốn xưa, cũng như cô không còn cảm giác được tâm tư dao động từ Thương Úc.

Có lẽ đúng như Hạ Sâm nói, mọi sự cố chấp của anh đều chuyển sang cô rồi.

"Ừ, có đến mấy lần."

Thương Úc gác tréo chân, tư thế lười biếng lộ vẻ thư thái.

Hạ Sâm ngồi sau đang nhắm mắt vờ ngủ, nghe tiếng trò chuyện của họ bèn mỉm cười chế giễu: "Chuyện làm ăn của ông xã em ở Điền Thành em lại không biết à?"

Ba chữ "ông xã em" kích thích dây thần kinh của Lê Tiếu.

Rất ít người biết tài sản của Thương Úc đã đổi thành tài sản chung sau khi đám cưới với Lê Tiếu, và Hạ Sâm là một trong số đó.

Cô mím môi nhìn Thương Úc, chỉ cười không nói.

Chẳng trách ba năm trước anh xuất hiện ở Điền Thành, hóa ra không phải vì Tiêu Diệp Huy mà vì chuyện làm ăn.

Trung tâm đấu giá đá quý nằm ở rìa Nam, tiếp giáp với Myanmar, chẳng những là trung tâm giao dịch, mà còn là thị trường bán sỉ châu báu quan trọng.

Thị trường chia làm ai loại, khu giao dịch đá quý bên trái, và khu thu mua bên phải.

Lê Tiếu và Thương Úc ngầm hiểu nhau đi về phía khu giao dịch, Vọng Nguyệt và Lưu Vân theo sát phía sau, Hạ Sâm lang thang một mình, có thể nhìn ra được hắn rất rõ nơi này.

Thương Úc đút một tay vào túi, kéo Lê Tiếu đi thật chậm, nhìn thấy cô cầm một viên đá lên ngắm nghía bèn hỏi: "Lúc trước em thường đến chỗ giao dịch đá quý?"

Lê Tiếu đặt hòn đá lớn chừng bàn tay xuống: "Thỉnh thoảng."

Cô không hứng thú mấy với giao dịch đá quý, lúc trước ở chợ phiên ngầm biên giới, Bạc Đình Kiêu có dẫn cô đi mấy lần.

Thương Úc nắm ngón tay cô, dừng bước trước một gian hàng, cầm một hòn đá lên sờ thử: "Đi cùng Bạch Viêm?"

Lê Tiếu liếc anh, muốn cười nhưng không cười được, lắc đầu: "Bạch Viêm không đụng đến giao dịch đá quý."

Thương Úc nhướng mày hứng thú: "Không đụng?"

"Phải..." Lê Tiếu trầm ngâm hai giây, sau cùng lười giữ thể diện cho Bạch Viêm nên lựa chọn nói thật: "Cũng không phải chưa từng, chỉ là số đen quá, cứ đấu giá giao dịch là thua."

Trong giới đấu giá đá quý, Bạch Viêm được xưng tụng là thần tài.

Mỗi lần anh ta tham gia đấu giá, dù lớn hay nhỏ cũng sẽ thua chắc.

Cả giới đấu giá giao dịch đá quý ở biên giới không ai không biết.

Hạ Sâm đi từ chếch phía sau tới, nghe Lê Tiếu chê bai như vậy bèn cười giễu: "Vận may thế này mà còn đòi mua quặng? Ném tiền sao?"

Lê Tiếu đi lòng vòng trong khu giao dịch, mua đại hai viên rồi giao cho Lưu Vân kiểm chứng.

Mới đó đã bốn giờ, người ở khu đấu giá càng đông, vô cùng ồn ào.

Lê Tiếu chau mày quan sát xung quanh.

"Khó chịu à?" Thương Úc nhạy bén thấy Lê Tiếu chau mày, vòng qua vai cô kéo người vào lòng, quan sát nét mặt cô thật kỹ.

Lê Tiếu nói không, lẳng lặng nhìn lướt qua khu đấu giá: "Có kẻ lẫn vào."

Hơn nữa, số người cũng không ít.

Mỗi ngày, khu đấu giá giao dịch tiếp đãi không ít nhóm khách, nhưng vì duy trì trật tự, đều có chính sách giới hạn ra vào tương ứng.

Nhưng trong mười phút ngắn ngủi, có khoảng bốn mươi lăm người lảng vảng lại gần.

Bình thường khách chỗ giao dịch đấu giá cùng lắm là tụm lại đi tìm đá quý ưng ý, rất hiếm khi có nhóm xuất hiện trước một gian hàng.

Lê Tiếu hiểu rõ trật tự biên giới, chuyện này xảy ra hầu hết là có kẻ trả thù, hoặc bang phái làm loạn.

Mà lần này, rất có thể mục tiêu là cô hoặc Thương Úc.

Có lẽ là bầu không khí dao động sóng ngầm quá rõ rệt, Hạ Sâm cũng quay lại khu Bắc chỗ đấu giá giao dịch.

Trước
Chương 873
Sau
(0) Bình luận
Chương này chưa có bình luận nào
truyện cùng thể loại
Siêu Cấp Cưng Chiều
Tác giả: Mạn Tây Lượt xem: 14,199
Bí Mật Tân Hôn
Tác giả: Mang Li Lượt xem: 1,482
Chỉ Là Sáu Ngàn Dặm
Tác giả: Trường An Như Trú Lượt xem: 691
Ngọt Ngào Em Trao
Tác giả: Phong Hiểu Anh Hàn Lượt xem: 1,538
Không Tỉnh
Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa Lượt xem: 1,400
Phá Kén
Tác giả: Khúc Tiểu Khúc Lượt xem: 882
Chó Hoang Của Thiếu Nữ
Tác giả: Khúc Tiểu Khúc Lượt xem: 741
Trân Quý
Tác giả: Sư Tiểu Trát Lượt xem: 523
Tình Nào Sâu Như Tình Đầu
Tác giả: Khinh Ảm Lượt xem: 936
Đang Tải...