Cuối cùng thì Lục Đình Trấn cũng tìm được cô người yêu giả chết của mình.
Ánh nắng không thể xuyên qua rèm cửa màu đen dày dặn, Lục Đình Trấn quăng chiếc bật lửa sang một bên, nheo mắt nhìn Chương Chi Vi đang ngồi trên sofa màu lục sẫm.
Tựa như một khối ngọc trầm mình trong đầm sâu.
Trông cô thật yếu đuối và bơ vơ: “Rốt cuộc phải thế nào thì chú mới chịu buông tha tôi?”
Lục Đình Trấn lặng thinh.
Khói đàn hương vấn vít, tựa như ba năm trước.
Ba năm trước, Chương Chi Vi cũng như thế này, ngồi trên chiếc giường màu lục sẫm, hai tay ôm lấy vai mình, mắt sáng lấp lánh.
Lúc ấy, cô vừa hân hoan vừa thẹn thùng mà hỏi: “Cháu có thể ở bên cạnh chú mãi mãi không?”
---------
Tác giả có lời muốn nói:
1. Thời gian đầu Chi Vi yêu đương kiểu trẻ con, từ đắm chìm trong tình yêu rồi dần dần tỉnh ra, 1v1, ai gu hiện thực không nên nhảy hố.
2. Bối cảnh tham khảo Hồng Kông, Malaysia, Anh Quốc những năm 1982 - 1986. Đây đã được coi là thời hiện đại, mọi cuộc đối thoại đều dùng tiếng phổ thông, vì vốn từ tiếng Quảng Đông của tác giả có hạn.
3. Ai theo đuổi truyện mang đậm phong cách Hồng Kông xin dừng bước, bộ truyện này không dính dáng đến ân oán hào môn, cũng không liên quan đến cuộc đấu đá của các bang phái phạm pháp, chỉ có hai người yêu đương “anh đuổi em chạy”.
4. Ngọc lụa vàng có độ cứng cao, tính chất ổn định, mượn ngọc quý để tượng trưng cho tính cách kiên định của nữ chính.
5. Ai bị cuồng nam chính chớ có xem. Nếu gu chúng ta không giống nhau, không hợp nhau thì bạn yêu à, tuyệt đối đừng xem.
Học sinh trong trường đều biết rằng vào năm đó học lớp 11, Chung thiếu gia chơi bời lêu lổng lại có ngày bị thu phục. Không chỉ vậy mà anh cùng con gái nhà người ta hẹn sẽ cùng thi tới thành phố phía Nam, từ nay như hình với bóng.
Sau đó cô điền nguyện vọng nộp đi miền Bắc, vừa vào đại học lập tức đá anh ngay.
Ngày 13 tháng 5 năm 2015 anh và cô đối mặt, không ai nhường ai.
Nam chính: Chung Hằng
Nữ chính: Hứa Duy
Bật mí chút là lần đầu anh chị nếm trái cấm là khi anh mới hơn 17, chị 18 ( hơn anh 7 tháng)
Tags: Hiện đại, gương vỡ lại lành, từ thanh xuân vườn trường đến trưởng thành, cực kỳ thâm tình, #SẠCH_SỦNG_SẮC, HE
Chúng ta chạm tay tới đích, nhưng ngoảnh lại đã lạc mất nhau.
___
Nếu nói tới hai người đang rất nổi trong giới showbiz hiện tại, nữ phải nhắc tới Lâu Ngữ, nam chắc chắn là Văn Tuyết Thời.
Thế nhưng họ lại chẳng quen nhau.
Lần hợp tác duy nhất giữa hai người là bộ phim mạng vớ vẩn quay lúc họ vừa ra mắt, về sau cả hai không còn liên lạc nữa.
Nào ngờ mấy năm sau, họ đã hợp tác lần nữa trong một chương trình truyền hình thực tế.
Văn Tuyết Thời mặc vest, vẻ mặt hoà nhã đưa tay về phía Lâu Ngữ, cười nói: “Đã lâu không gặp.”
Cô cũng mỉm cười đưa tay ra bắt.
Hai người nắm tay nhau như chuồn chuồn đạp nước, lịch sự lại xa cách.
Không giống như năm đó, trong căn nhà thuê chặt chội, anh bấu tay cô tới đau nhói. Hai người chen chúc trên chiếc sofa cũ, cùng nhau hút chung một điếu thuốc.
Đó là khoảng thời gian còn trước cả khi quay bộ phim mạng kia.
Họ làm diễn viên đóng thế bóng* cho diễn viên chính, chỉ khi máy quay tắt họ mới có tư cách xuất hiện trước ống kính.
(*) Là những người đứng vào vị trí cố định cho diễn viên chính khi nhân viên phim trường điều chỉnh vị trí đứng hoặc ánh sáng, đạo cụ cho cảnh quay của diễn viên chính.
Khán giả không hề biết trong tấm áp phích phim điện ảnh nổi rần rần năm đó, bóng lưng của nam nữ chính lại chính là anh và cô.
Ngày bộ phim ra rạp, Văn Tuyết Thời đã chụp lại tấm áp phích đó, viết một câu giới thiệu cho tài khoản mạng xã hội của mình: “Em mãi mãi là nữ chính không ai biết tới của anh.”
[ Nữ chủ có đầy đủ kỹ năng ghẹo giai & Đối tác công ty luật tâm lý không được bình thường ]
[1]
Nói tới Chu Độ, cả cái Ổ thành này đều biết hắn mắc chứng thiếu hụt tình cảm.
Hắn cứng nhắc, vô cùng ngạo mạn, còn đặc biệt vô nhân tính, lạnh nhạt.
Người đàn ông này, trong một ngày hè nắng gắt nào đó, cưới Đàm Anh về nhà.
Toàn bộ Ổ thành đều đang chờ đợi.
Đoán xem cô vợ nhỏ của hắn có thể kiên trì được mấy ngày.
[2]
Thời niên thiếu Đàm Anh thích một người, đem trái tim mình dâng cho hắn, bị hắn chà đạp tới máu chảy đầm đìa.
Sáu năm sau, cô vì cứu người quay về, bản thân rơi vào ngục tù, ngước mắt lên chẳng ai giúp đỡ, người nào người nấy tránh cô còn không kịp, nhưng người kia lại bình tĩnh đăng ký kết hôn với cô.
Cô cảm thấy sợ rằng hắn lại phát bệnh rồi.
[3]
Rất lâu trước kia, con phố dưới ánh hoàng hôn, cô gái lưng đeo đàn cello, cong môi cười nói: Chu Độ, em mong anh không tai không nạn, vắng em không vui.
Ánh nắng ngày đó ấm áp, gió cũng dịu dàng. Lúc đó hắn chẳng để bụng, lạnh lùng như thế, chẳng hề xúc động.
Rất lâu về sau, hắn mới hiểu được. Đó là chúc phúc, càng giống nguyền rủa hơn.
——————
1, Cực độ máu chó, thận trọng khi nhảy, tặng nhiều lựu đạn cũng không hết đâu.
2, Nữ chính trước kia thích nam chính, nữ truy. Sau này nam chính yêu nữ chính, nam truy. Liên quan tới pháp luật, liên quan nhiều tới luật hôn nhân, viết từ khi bắt đầu gặp lại nhau, hồi ức sẽ đan xen vào đó.
3, Nam chính không phải trời sinh đã mắc chứng tình cảm lãnh đạm.
4, Hoan nghênh chỉ điểm trong phương diện pháp luật, kiến thức chuyên nghiệp tác giả chột dạ sẽ sửa lại.
5, Câu “Không tai, không nạn, vắng em không vui” trong văn án không phải của tác giả, lấy nguồn từ trên internet.
Một câu tóm tắt ngắn gọn: Em muốn anh không tai không nạn, vắng em không vui!
Dàn ý: Lớp học luật hôn nhân, luật phổ biến bắt đầu rồi nè ~~~
Tags: Hiện đại, gương vỡ lại lành, nữ truy, ngược luyến tình thâm, luật sư mặt than* thiếu hụt tình cảm - cô gái thông minh xinh đẹp nhiều mưu kế, trước ngược nữ sau ngược nam, yêu sâu sắc, motif báo thù rửa hận, hơi cẩu huyết, HE.
Trầm Tu Cẩn chính tay đưa người yêu hắn tha thiết hơn cả sinh mạng vào trong lao tù.
Bởi vì người hắn yêu, Hạ Vi Minh đã bị Giản Đồng giết chết.
Giản Đồng ở trong ngục ba năm, vì một câu nói "chăm sóc cô ta thật "tốt"!" của Trầm Tu Cẩn mà bị hành hạ, tra tấn đến mức biến dạng, thậm chí còn đồng ý "quyên thận"
Trước khi bị đưa vào ngục giam, Giản Đồng nói:
- Tôi không giết cô ấy.
Trầm Tu Cẩn không tin một chút nào
Sau khi cô rời khỏi nhà giam, Giản Đồng nói:
- Tôi đã giết Hạ Vi Minh, tôi có tội
Mặt Thẩm Tu Cẩn tái mét:
- Ngươi câm miệng cho ta! Không được lặp lại câu đó nữa!!!
Giản đồng cười:
- Thật đó, tôi đã giết Hạ Vi Minh, tôi ở trong ngục ba năm
Giản đồng chạy thoát, Thẩm Tu Cẩn tìm cô điên rồi, truy nã cô khắp thế giới.
…..
Thế nào là cẩu huyết? Chính là đây?
Thế nào là ngược thê thảm nhưng vẫn có thể tiếp tục yêu đương? Chính là đây?
Năm Nam Sơ mười sáu tuổi, Lâm Lục Kiêu đã cứu cô ra khỏi đám cháy, từ đó hình ảnh anh mặc bộ đồ lính cứu hỏa bước ra từ trong ánh lửa cứ thế khắc sâu vào trong lòng cô.
Nhiều năm sau gặp lại, anh giống như một thỏi nam châm, lúc nào cũng hấp dẫn cô, lực hút lớn đến mức cô khó lòng kháng cự mà quyết tâm theo đuổi anh.
Cô vốn hoàn toàn lạnh nhạt với thế giới này, nhưng khi ở bên anh, được tận mắt cảm nhận nghề nghiệp của anh đã giúp cô xây dựng lại lòng tin về một cuộc sống tươi đẹp.
Dưới lá quốc kỳ, anh dành cô lời hứa của một người quân nhân, bất kể có chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ không bỏ rơi cô.
Trong những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời, họ đã có duyên gặp được nhau. Tuy phải xa cách, nhưng rồi lại tương phùng vào một thời điểm thích hợp hơn. Cho dù từng lạc lối nhưng chưa từng lạc mất nhau.
----------
Tags: Hiện đại, ngọt - sủng, hài hước, nữ truy, chữa lành, gương vỡ lại lành, hào môn thế gia, showbiz, quân nhân, HE.
Chu Y Y là một cô gái bình thường, bình thường đến mức ném cô ấy vào một đám người thì sẽ không tìm thấy.
Cuộc đời của cô có một điều không bình thường đó chính là quen biết với Tiết Bùi, Cô thích Tiết Bùi, Bọn họ cùng nhau lớn lên, Cô và Tiết Bùi khi còn nhỏ uống chung 1 lon Coca, cùng nhau chơi bắn bi pha lê ,cô còn ở nhà anh trải qua hết thời gian nghỉ hè, cô không làm kịp bài tập hè thì đều chép lại của anh.
Không hề có người nào cho rằng giữa anh và cô không phải bạn bè trong sáng , bởi vì cô lớn lên thì vô cùng bình thường, mà Tiết Bùi lại lớn lại lên vô cùng rực rỡ.
Cô biết cuộc sống không giống trang truyện cổ tích, cũng biết Tiết Bùi sẽ không bao giờ thích mình, bởi vì cô càng giống như một nhân chứng tình yêu của Tiết Bùi hơn, cô chứng kiến hết tất cả từng cuộc tình của anh, từ cao trung cho đến đại học.
Sau đó,kết thúc kì thi đại học, Tiết Bùi thi đậu Bắc đại, mà Chu Y Y lại thi đậu bắc thành một ngôi trường đại học chuyên khoa, tựa như 《 từ điển Tân Hoa 》 nói: bọn họ đều có một tương lai tươi sáng.
Tốt nghiệp đại học năm thứ ba, Chu Y Y bị người nhà giục đi xem mắt.
Rất nhanh, người nhà tìm cho cô một đối tượng kết hôn phù hợp với cô, cũng không cảm thấy đối phương yêu cô bao nhiêu, nhưng bọn họ lại vô cùng xứng đôi với nhau, đều là những người bình thường.
Trước một ngày lễ đính hôn của cô diễn ra, cô gọi điện thoại cho Tiết Bùi, nói với anh rằng mình muốn kết hôn.
Bắt đầu từ ngày đó, Tiết Bùi càng ngày càng trở nên giống với người điên.
***
Đã từng có một Chu Y Y vì tới gần Tiết Bùi, mà bước về phía hắn 9999 bước, nhưng Tiết Bùi không bước nốt một bước còn lại, sau này tiết Bùi lại hướng về phía cô bước 9999 bước, nhưng Chu Y Y quyết định sẽ không bước về phía trước nữa.
"Không có người nào sẽ luôn ở một chỗ chờ anh."
Gỡ mìn:
* Sau này nữ chính chậm rãi sẽ dần dần trở thành một người ưu tú ( chỉ là người thường có khả năng đạt đến mức ưu tú ), sẽ không có bàn tay vàng, để ý thật giả.
* Nam chính tổng cộng có ba mối tình, mỗi mối tình đều không lâu lắm, để ý giả thận nhập
* Dựa theo hướng đi của Đại cương, kết cục He hoặc kết thúc mở, có thể tiếp thu nói xuống chút nữa xem
* Hành trình sau này toàn bộ đều là ngược nam.
Chú thích:
* Nam chính có bạn gái trong lúc đó không có bất cứ ái muội nào với nữ chính
* Lấy cuộc sống đô thị là chủ yếu, chỉ xen kẽ thêm một chút yếu tố vườn trường* Đại học Bắc Đại là"Đại học bắc thành, xin đừng liên tưởng đến hiện thực, sau này hành vi của nam chính sẽ trở nên điên phê.
Tags: Đô thị tình duyên, Yêu sâu sắc, Duyên trời tác hợp, Thanh mai trúc mã, Gương vỡ lại lành, Ngược luyến, yêu thầm, truy thê hỏa táng tràng
Một câu tóm tắt: Vĩnh viễn nhớ rõ luôn có người yêu mình
Lập ý: người bình thường cũng đáng được yêu
Trên xe về từ chùa Thọ Đáp, anh nhìn thấy cô lấy trộm bật lửa của mình. Nửa tháng sau, Trình Trạc ghét ăn chơi trác táng gọi điện thoại cho Mạnh Thính Chi.
“Cô Mạnh, tôi là người mất đồ.”
Công tử Trình xuất thân từ gia đình giàu có, là một người yêu tốt, anh thích Mạnh Thính Chi, nhưng cũng chỉ thích mà thôi.
Mạnh Thính Chi không cần xe và nhà, chỉ lấy đi chiếc đồng hồ đã hỏng của Trình Trạc.
Một ngày nọ, Trình Trạc tìm thấy một tờ bài thi thử lần hai của trường Trung học số 14 nhăn nhúm trong quyển sách cũ của Mạnh Thính Chi.
"Bảy năm trước, lớp 12/7, Trình Trạc, 149 điểm"
Sau khi tốt nghiệp đại học, Mạnh Thính Chi mở một phòng tranh cá nhân doanh thu ế ẩm, duyên dáng trong chiếc đầm hoa sặc sỡ, đầu tháng xách một chùm chìa khóa đi thu tiền thuê nhà.
Một hôm cô nhận được một cuộc gọi, giọng của Trình Trạc khản đặc.
“Mạnh Thính Chi, anh là người mất đồ.”
Năm lớp 12 Trình Trạc đi du học, Mạnh Thính Chi từng viết cho anh một bức thư ở nhà sách “Tam Sinh Hữu Tín”. Nhiều năm sau, vào một ngày mưa ẩm ướt, Trình Trạc gấp dù, bước vào nhà sách gần trường trung học phổ thông 14 đó, viết thư hồi âm cho bà Trình của tuổi mười sáu.
----------------
Nhân vật chính: Mạnh Thính Chi x Trình Trạc
Tags: Nghiệp giới tinh anh, 1 chút thanh xuân vườn trường, Nam giàu nữ nghèo, Yêu thầm, Tình đầu, nu 9 tự ti về hoàn cảnh. Na9 không tra (lời đồn không có thật), gương vỡ lại lành, yêu sâu sắc
[ Nữ cường từng ngu muội vì yêu x Tra nam bị vả mặt tơi bời hoa lá ]
Tô Tân yêu Giản Diệc Thận bảy năm, nếm đủ cay đắng, kết hôn ba năm nhưng không được như ý nguyện. Cuối cùng, cô quyết định kết thúc cuộc hôn nhân chả ra làm sao này.
Giản Diệc Thận nói với vẻ bình thản: Được thôi.
Hừ, để xem lúc nào em sẽ mặt dày đòi phục hôn với tôi.
–
Một năm sau, trong một buổi dạ tiệc từ thiện, Tô Tân của công ty giải trí Ngân Hà tới dự tiệc với dáng vẻ chói lòa, vây quanh cô là những tiểu thịt tươi mới nổi tiếng gần đây. Họ đang xum xoe với nữ vương tư bản của giới giải trí.
Đối thủ một mất một còn nhìn mà vô cùng hả hê: Giám đốc Giản, tận mắt thấy nhiều đóa hoa đào vây quanh vợ cũ của mình, trong lòng anh có cảm giác gì?
Giản Diệc Thận vẫn nói với vẻ vô cùng bình tĩnh: Bình thường thôi.
Ừ, anh rất muốn xuyên về quá khứ bóp chết bản thân.
Biết thế chẳng làm.
(*) Đoạn kịch nhỏ:
Tô Tân nổi tiếng nhờ gif được đăng trên mạng. Trong gif, vẻ đẹp của cô trong trẻo mà lạnh lùng cao ngạo, rồi ở giây tiếp theo, cô vứt luôn dáng vẻ xinh đẹp đó ra sau vai, dẫm nát dưới chân người đàn ông có ý đồ quấy rầy mình.
Sợi dây chuyền trên cổ cô hơi di chuyển theo động tác, phản chiếu ra vô số vòng cung đẹp mắt.
Cư dân mạng A: Đẹp trai quá, muốn gả!
Cư dân mạng B: Hấp dẫn quá. Nữ thần, gả cho tôi đi!
Nửa tiếng sau, tạp chí Fortune lần nữa vinh danh kim cương vương lão ngũ Giản Diệc Thận đứng ở một trong ba vị trí đầu trong năm nay đăng weibo. Tin trên weibo được đăng cùng với dây chuyền tình nhân đầy mập mờ: Em yêu @Tô Tân
Cư dân mạng C: Ha ha, chồng cũ lại tới cọ nhiệt à?
….
Nhân vật chính: Tô Tân, Giản Diệc Thận.
(*) Lưu ý: Có thể mắng nam chính nhưng đừng mắng nữ chính và tác giả.
Tags: hào môn thế gia, gương vỡ lại lành, dốc lòng vì cuộc sống, 1v1, nữ truy, trước ngược nữ sau #SIÊU_NGƯỢC_NAM, song xử, CẨU HUYẾT, HE
Tên cũ: Vị hôn phu nhà giàu bị mất trí nhớ
Hạ Khinh Chu yêu Giang Uyển mười mấy năm, thương cô, yêu cô, bảo vệ cô.
Cho đến khi Giang Uyển gọi một cuộc điện thoại yêu cầu giải trừ hôn ước.
Buổi sáng hôm đó, cô mới biết Hạ Khinh Chu nửa đêm lái xe tới tìm mình đã xảy ra tai nạn xe cộ, bị mất trí nhớ.
-
Sau khi mất trí nhớ, Hạ Khinh Chu rất không ưa Giang Uyển.
Dạng tiểu bạch hoa thanh thuần hoàn toàn không phải mẫu người mà anh thích, nhưng tất cả mọi người xung quanh đều khăng khăng nói với anh rằng, trước kia anh chính là con chó nhỏ* bên người cô.
(*) Nguyên văn: Liếm cẩu/ Thiểm cẩu "舔狗" : Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.
Hạ Khinh Chu nhìn cô, môi cong lên mang theo vài phần trào phúng: " Ánh mắt của tôi kém như vậy sao?"
Anh vốn dĩ là người táo bạo dễ tức giận, lúc trước cũng chỉ có ở trước mặt Giang Uyển mới có thể lộ ra vẻ mặt ôn nhu hiếm thấy.
Hiện giờ đã không nhớ rõ, cũng không thích, thì cũng chẳng cần gì phải giả vờ nữa.
Những lời âu yếm chỉ nói với Giang Uyển, hiện giờ cũng nói với người phụ nữ khác.
Mỗi người đều cảm thấy đáng tiếc cho mối tình này, cũng thấy tiếc khi thái độ của Hạ Khinh Chu với Giang Uyển đã thay đổi.
Mãi đến năm đầu tiên khi Giang Uyển rời khỏi thành phố này, Hạ Khinh Chu khôi phục ký ức...
Tag: #hào môn thế gia, song C song mối tình đầu, Song khiết, Nhẹ nhàng, 1v1, Mất trí nhớ, Ngược nam
Nhân vật chính: Hạ Khinh Chu x Giang Uyển
Một câu tóm tắt: Sau khi mất trí nhớ, từ chó nhỏ biến thành tổ tông.
Lập ý: Trước ngược sau ngọt
(*) Tác giả bổ sung đôi lời:
PS: Nữ chính từ hôn là có nguyên nhân.
PSS: Nam chính chưa từng thích cô hot girl kia. Trong truyện cũng đã gián tiếp viết bởi vì rào cản tâm lý sau vụ tai nạn nên nam chính theo bản năng phản kháng lại nữ chính. Cùng với việc những người xung quanh liên tục nhắc nhở anh ngày xưa thích nữ chính như thế nào, anh nảy sinh một loại tâm lý nổi loạn, vì vậy anh đã chấp nhận theo đuổi cô hot girl kia.
Còn về câu Tô Ngự hỏi "Thời gian trước cậu còn ôm cô hot girl kia mà"; "Không phải lúc trước khá thích cô ấy hả?" - Đây chỉ là câu nói ngoài miệng giữa những người bạn mà thôi, tính cách Tô Ngự không phải như vậy. Thậm chí Hạ Khinh Chu cũng chưa từng nghĩ sẽ xảy ra chuyện gì thật sự với cô gái kia cả, cũng không phải tôi đang tẩy trắng giúp anh ta.
Trong truyện có câu "Đã thử vài lần đều như vậy" không phải nói rằng Hạ Khinh Chu đang có ý định thật sự gì với cô gái kia, mà là vì mỗi lần lại gần cô gái đó thì bản năng anh ta sinh ra phản kháng nên anh ta mới thử chống lại.
Hạ Khinh Chu trước giờ chưa từng nghĩ sẽ xảy ra chuyện tiếp xúc gần gũi với ai ngoài nữ chính.
-----
[ Cô gái nhỏ có năng khiếu hội hoạ kiên cường dũng cảm chân thành x Chàng trai sửa xe bên ngoài lấm lem bên trong nội tâm chấp nhất thâm tình kiên định.]
Sau biến cố, cuộc sống của 2 con người không mấy thân quen lại dính chặt vào nhau, cùng nhau vượt qua những tháng ngày khó khăn
Đến một ngày, anh vì 2 triệu mà bỏ rơi cô, không cần cô.
5 năm sau Hứa Chi Hạ quay lại, trên địa bàn của Tiêu Dã cho anh một cái tát.
Tiêu Dã không ném cô ra ngoài, vẫn giữ vẻ mặt lưu manh: "Đã dùng hết sức chưa?"
Mọi người đều khổ sở vì cái nóng, riêng tôi yêu những ngày hè dài đằng đẵng, mùa hè hoang dã, của tôi và em.
Trích đoạn:
Anh cúi đầu lại gần, rất nghiêm túc nhìn cô, giọng điệu chuyển biến như đang hòa giải: "Tiểu tổ tông, có thể cho anh chút thể diện không?!"
Cách xưng hô này...
Hứa Chi Hạ cảm thấy trái tim mình như bị cắn một cái, ngẩn ra trong giây lát nhưng chỉ liếc nhìn anh một cái rồi lại đẩy anh ra.
Tiêu Dã giữ chặt cổ tay mảnh mai của cô, dùng giọng điệu khuyên nhủ, như một người đang lý luận: "Anh cũng là ông chủ mà."
"......"
Anh thua, nói một cách bất lực: "Anh cho phép em đánh! Em muốn đánh thế nào, đánh ở đâu đều được! Nhưng đừng đánh trước mặt họ nhé!"
"......"
Tags: thực tế, từ thanh xuân đến trưởng thành, gương vỡ lại lành, cứu rỗi chữa lành, nhẹ nhàng, cảm động, sâu sắc, HE, ngược nam
[ Cô nàng trợ lý vận hành × Tổng giám đốc dự án ]
Việc táo bạo nhất mà Hứa Chiêu Di từng làm trong đời chính là làm bạn gái hợp đồng của sếp – Lục Dĩ Ninh suốt hai năm trời.
Cô chưa từng nghĩ rằng mình sẽ diễn giả thành thật.
Trong gió tuyết dày đặc ở Hokkaido, tiếng thở hoà vào không khí lạnh buốt, Lục Dĩ Ninh ôm lấy eo cô từ phía sau, thấp giọng nói:
“Nếu gia hạn hợp đồng, vậy đổi thành cả đời nhé?”
Từ khoảnh khắc ấy, câu nói đó đã khắc sâu vào tim cô.
Cô nỗ lực thoát kén hoá bướm, rèn luyện bản thân, trở thành một lưỡi dao sắc bén có thể sánh vai cùng anh.
—
Từ một cô gái ôm theo tập tài liệu photo và những mẩu giấy note trong phòng trà, đến chức vụ Giám đốc vận hành làm việc quanh năm suốt tháng không nghỉ.
Cô đã từng trải qua những đêm ba giờ sáng vẫn còn trong văn phòng, cũng từng trốn vào nhà vệ sinh vừa khóc xong lại phải trang điểm để tiếp tục công việc.
Cho đến cái ngày ấy, sau cánh cửa gỗ chạm khắc vang lên giọng nói lười biếng của anh: “Kết hôn à? Con chưa từng nghĩ sẽ cưới cô ấy. Bây giờ thế này chẳng phải rất tốt sao?”
Câu nói đó trở thành lời nguyền ám ảnh cô suốt ba năm trời.
Có lẽ, trên đời này, cô gái nào cũng phải trải qua một trận đau thấu tim thì mới tỉnh ngộ. Nhưng ít nhất, sau này cô cũng đã nhìn rõ bản thân, vì muốn được ở bên người mình yêu, mà không ngừng hy sinh chính mình để giữ lấy một ảo ảnh tưởng như đẹp đẽ – đó là một chuyện nực cười biết bao.
Khi ấy, cô đứng trên đỉnh núi của riêng mình, ngoảnh đầu nhìn lại.
Từng có lúc cô cười nhạo sự dũng cảm đơn độc của mình ngày xưa, nhưng cô vẫn không hối hận vì đã từng có một quãng đường yêu đến mức không màng tất cả như thế.
Con người rồi sẽ trưởng thành, chỉ tiếc là khi đó, cô vẫn chưa hiểu – chỉ vì đang ở trong núi, nên chẳng thể thấy được mình đang lạc đường.
—
Nhiều năm sau, Hứa Chiêu Di sống ở quê nhà, tự tay gây dựng một cuộc sống nhỏ bé nhưng bình yên của riêng mình, thoải mái tận hưởng những điều mình yêu thích, cùng đối tượng xem mắt dạo bước bên con đường làng lãng mạn dưới ánh đêm.
Lục Dĩ Ninh vội vã xuất hiện trước mặt cô.
Anh không còn là người đàn ông cao ngạo, vô tình năm xưa nữa.
Bảy trăm ngày đêm trăn trở đã hoàn toàn bào mòn lớp vỏ ngụy trang của anh.
Anh lao đến, lảo đảo nắm chặt tay cô, run rẩy và nghẹn ngào thốt lên từng lời – anh hối hận rồi.
—
Bạn có thể yêu một người, nhưng vẫn nói lời tạm biệt.
Bạn có thể nhớ một người, nhưng vẫn thấy may mắn vì người ấy không còn ở bên.
Mỗi người đều có con đường riêng, đều phải vượt qua những đỉnh núi của chính mình.
Bạn quý giá đến thế, nên những điều tốt đẹp nhất trên đời này đều nên được dành để tặng bạn.
【Hướng dẫn đọc】
1. Nửa đầu câu chuyện diễn ra trong giới thương trường đô thị: Cô nàng trợ lý vận hành × Tổng giám đốc dự án, sự nghiệp phát triển của ‘cô gái giấy note’.
2. Nửa sau diễn ra tại vùng sông nước Giang Nam: Nữ chính từ bỏ công việc nơi thành phố, trở về quê khởi nghiệp – trở thành bà chủ một homestay mang đậm nét văn hóa truyền thống (bà chủ homestay xinh đẹp). Nam chính bắt đầu hành trình truy thê hỏa táng tràng, còn được gọi vui là ‘tổng tài xuống trần đi làm thuê’.
3. Cả hai đều là mối tình đầu, song C, yêu thầm lẫn nhau, thật ra là nam chính động lòng trước, có "sắc" nhẹ.
4. Giữa khói bếp và nhịp sống bình dị nơi trấn nhỏ ven sông, họ cùng tìm lại trái tim ban đầu – sống vì đam mê.
Một câu tóm tắt: Hẹn hò với sếp trước, rồi mới yêu sau ~
[ Đội trưởng đội biên phòng quân khu Tân Cương x Nữ nhiếp ảnh gia Bắc Kinh ]
Mọi người trong quân đội đều biết, trên lưng Lục đội trưởng của bọn họ có một hình xăm vô cùng khoa trương.
Giống như một bức tranh, dùng bút pháp rực rỡ nhất và màu sắc dày đặc vẽ một cây anh đào.
Có một nữ bác sĩ len lén hỏi anh: "Hình xăm này có phải là về một người nào đó đáng nhớ trong đời anh không?"
Sắc mặt Lục Chu lạnh lẽo, lạnh nhạt nói: "Không phải."
Tình yêu của anh nặng nề, ích kỷ, u ám, tuyệt vọng, và anh yêu em.
"Anh muốn nhốt em vào một căn phòng không thấy ánh mặt trời, muốn đào bới từng bộ phận thuộc về người khác trong trái tim em, muốn dây dưa không rõ, muốn từng chút từng chút giữ lấy em, muốn nghe tiếng em khóc lóc, chứng kiến sự sợ hãi của em, nhìn thấy em chịu khuất phục."
-- Nhật ký của Lục Chu.
Tags: Hiện đại, quân nhân, sủng, nam tính chiếm hữu lớn, gương vỡ lại lành, HE
Khi còn nhỏ, cô có tình cảm với anh, thế nhưng lúc ấy anh còn đang cùng với cô em gái cùng cha khác mẹ của cô trình diễn tiết mục thanh mai trúc mã. Cô chứng kiến bọn họ cùng nhau ngắm sao, cùng nhau học bài, cùng nhau lái ô tô đi hóng gió. Cô biết, giữa bọn họ có một bí mật giấu cô.
Cuối cùng, đến lúc cô không để ý đến anh nữa, trao trái tim cho một người đàn ông khác, thì anh lại trở về, hơn nữa còn dùng tốc độ khiến cô trở tay không kịp mà tiến hành đám hỏi giữa hai nhà.
Cô thất tình, cho nên chấp nhận cuộc hôn nhân. Anh thất tâm, cho nên cũng chấp nhận cuộc hôn nhân.
Anh không yêu cô, cô cho tới bây giờ đều rõ. Bởi vậy cô cố gắng tự mình sống thật tốt, cố gắng không cho mình quá để tâm, cố gắng khích lệ bản thân thỏa hiệp.
Đây là một trò đùa hoang đường, hóa ra cái gọi là chân tướng cũng không phải là sự thật. Sự thật chính là, anh nếu như thật lòng yêu cô, anh sẽ bất chấp mọi thứ, sẽ vĩnh viễn lựa chọn ở bên cạnh cô.
[ Ngọt nhất trần gian x Chó nhất trần gian ]
[1]
20 tuổi năm đó, Đào Đào nhặt được một người đàn ông mắt sáng như sao, dung mạo tuấn mỹ, nụ cười tỏa nắng, trông vô cùng vô hại.
Anh bị tai nạn xe, không xu dính túi, cô có lòng tốt đưa anh về nhà, dốc lòng chăm sóc.
Sau đó, ngay khi cô cảm thấy cô độc không có nơi nương tựa nhất, anh đã nắm lấy tay cô: “Đừng sợ, vẫn còn có anh.”
Cô yêu anh tới mức không còn thuốc chữa.
Kết quả là người đàn ông này lại bỏ đi, sau đó cũng chẳng thèm quay về.
[2]
Đại thiếu gia nhà họ Trình là một nhân vật nổi tiếng hung ác, sống cực kỳ thực tế, từ trước tới nay không bao giờ tin trên thế giới này thực sự có chân thiện mỹ.
Một ngày hè năm nào đó, xe của Trình đại thiếu gia bị lật trên đường đi du lịch, gặp được một cô gái nhỏ hết sức ngốc nghếch. Sợ mai này cô sẽ bị lừa gạt, anh bèn dùng hành động thực tế dạy cô nhìn thấu thế giới tàn nhẫn này.
Vào cái đêm ngập tràn ánh sao trước khi chia tay, anh ôm cô gái nhỏ vào lòng, thâm tình mà thề độc bảo đảm bản thân mình sẽ quay lại, nếu không trái tim anh sẽ bị đâm nát.
Sau này thế giới đã dạy cho tên đàn ông tồi đó cách làm người, tim anh thực sự đã bị đâm nát.
[3]
Bốn năm sau, trên đường đi công tác, tân chủ tịch mới lên chức của tập đoàn Trình Thị đột nhiên muốn hút điếu thuốc nhưng lại không mang bật lửa.
Xe dừng lại bên đường, tùy tiện vào một cái siêu thị nhỏ, bà chủ xinh đẹp như tiên, thoáng cái đã câu mất hồn của sếp Trình.
Mãi một lúc lâu sau, Trình Quý Hằng mới nuốt nước mắt ngược trở về, cất giọng khàn khàn nói với bà chủ tiệm một câu: “Ðào Tử, anh thực sự quay về rồi đây, chỉ là đã muộn hai tháng mất rồi.”
Bà chủ tiệm nhíu mày, có chút xấu hổ: “Có phải anh nhận nhầm người rồi không?”
Trình Quý Hằng sững sờ.
Đúng lúc này, một cô bé trắng nõn non nớt đột nhiên chui từ dưới quầy ra, dùng đôi mắt đen láy to tròn tò mò nhìn anh: “Sao chú biết mẹ con tên Ðào Tử?”
#Nước Đào Mật ngọt nhất trần gian x Trình Quý Hằng chó nhất trần gian#
Ghi chú:
1. Nam chính siêu chó, nữ chính ôm bầu chạy (Không mất trí nhớ), phong cách cẩu huyết lâu nay, không thích chớ nhảy hố.
2. Từ đầu đến cuối nam chính không có lèm nhèm với người phụ nữ khác, thể xác và tinh thần đều là của nữ chính.
3. Tài viết của tác giả có hạn, mọi thứ trong truyện không hợp logic đều vì phục vụ nội dung truyện, không thích xin đừng gieo cay đắng.
Lập ý: Hãy tin tưởng thế giới này vẫn còn tồn tại tình yêu và sự lương thiện
[ Nam lạnh lùng ít nói x Nữ hoạt bát đáng yêu ]
Chu Húc là người rất ghét phiền phức, mà Lương Tranh lại là người phiền phức nhất anh từng gặp.
Ban đầu, anh chỉ mong Lương Tranh cách xa mình một chút, tốt nhất là đừng tới làm phiền anh nữa.
Nhưng đến lúc cô thực sự không còn xuất hiện trước mặt anh nữa, anh mới phát hiện bản thân chẳng vui vẻ như anh vẫn tưởng.
Đêm đó uống rượu, Tần Tống đột nhiên nhớ ra một chuyện, quay sang nói với Chu Húc: “Mới hai hôm trước vừa gặp Lương Tranh đi ăn cơm với một anh chàng, có phải người yêu cậu ấy không nhỉ?”
Tay cầm chén rượu của Chu Húc đột nhiên siết chặt, anh ngẩng đầu lạnh lùng nhìn thẳng vào mắt cậu bạn thân.
Tần Tống bị ánh mắt của anh dọa sợ, sửng sốt vài giây mới nói: “Ông sao vậy? Lương Tranh có người yêu ông không vui à? Ông cũng đâu có thích cậu ấy.”
Chu Húc nhìn chằm chằm cậu ta hồi lâu mới chậm rãi nói: “Làm sao ông biết tôi có thích cô ấy hay không?”
Nhân vật chính: Chu Húc x Lương Tranh
Tags: thanh xuân đến trưởng thành, siêu #SỦNG, siêu #SẠCH, siêu #NGỌT, ngược ít sủng nhiều, ấm áp, thâm tình, gương vỡ lại lành
[ Nam du côn nhã nhặn cố chấp x Ảnh hậu kiên cường độc lập ]
Vì trót rơi vào lưới tình của người, nguyện làm thế thân, thấp kém tới cực điểm. Thấy được cô gái mà người ngày đêm mong nhớ, Mạnh Oánh mới phát hiện mình chỉ là một thế thân thấp kém.
Cho đến một ngày, cô tỉnh ngộ mà buông tay. Từ đây không chút niềm tin vào tình yêu, ai cũng không lọt vào mắt của cô.
- ---
Mưa rào xối xả, Mạnh Oánh cầm dù, lẳng lặng nhìn người ở trước của nhà.
Hứa Điện một thân áo sơ mi đen quỳ trên mặt đất, hắn cũng an tĩnh nhìn lại cô.
Cặp mắt hoa đào kia mang theo dáng vẻ thâm tình, thế nhưng vẫn giữ nguyên tư thế.
Mấy phút sau, Mạnh Oánh xếp dù quay người đi vào.
Lưu lại cho hắn một bóng lưng lạnh lùng mà tinh tế.
Hứa Điện, toàn thân ướt đẫm cười cười, cúi đầu tiếp tục quỳ.
Là lỗi của anh.
Tags: showbiz, gương vỡ lại lành, nam nữ 9 sạch thân, Nữ Cường, Ngược nữ trước nam sau, HE
[ nam trầm tĩnh - nữ dịu dàng ]
Một người là sinh viên trẻ tuổi dạt dào
Một người là trung tá bá đạo thâm trầm
Cô gặp anh, từ cự tuyệt cho đến chấp nhận
Lặng lẽ quay đầu, thì ra, cô chưa bao giờ là điệu nhảy trong lòng anh.
Tags: Hiện đại, quân nhân, motif HÀNH TRÌNH TÌM LẠI VỢ, gương vỡ lại lành, trước ngược nữ sau ngược nam (nhẹ nhàng), thâm tình, HE
Trước kỳ thi đại học Thời Tuế bị ép chuyển đến nhà bạn của bố để ở nhờ.
Tại đây, cô gặp con trai của đối phương—Yến Thính Lễ.
Hôm ấy, thiếu niên khoác áo len cao cổ màu đen đứng trên cầu thang cả người toát lên vẻ lạnh lùng xa cách.
Ánh mắt anh lướt qua cô hờ hững như thể cô không hề tồn tại.
Anh dường như chẳng hề quen biết cô. Nhưng Thời Tuế lại biết rõ về Yến Thính Lễ.
Anh là học sinh ưu tú nổi tiếng toàn trường, nhã nhặn, thanh tú, được vô số nữ sinh ái mộ.
Cô chưa từng nghĩ rằng—đằng sau cánh cửa khép kín, một học sinh gương mẫu cũng có thể lột bỏ lớp vỏ hoàn hảo để lộ bản chất nguy hiểm của một kẻ săn mồi.
“Anh muốn hôn em.”
“Em không muốn.”
“Ngoan, mở cửa ra nào.”
Yến Thính Lễ có bệnh.
Vậy nên khi lên đại học, Thời Tuế đã lặng lẽ đăng ký chương trình trao đổi sinh viên chạy trốn ra nước ngoài.
Cô sợ.
—
Nhiều năm sau Thời Tuế trở về nước.
Trong bữa cơm tụ họp giữa hai gia đình cô lại gặp lại Yến Thính Lễ.
Anh vẫn xuất sắc như ngày nào.
Tổng tài của một tập đoàn lớn, phong thái trầm ổn, kiêu ngạo.
Đối với cô anh tỏ ra xa lạ, dường như những chuyện trong quá khứ chỉ là một cơn gió thoảng qua.
Bị bạn cũ gặng hỏi về mối quan hệ giữa hai người, Yến Thính Lễ chỉ nhàn nhạt đáp: “Không thân lắm.”
Thời Tuế thầm thở phào.
Cô nghĩ mọi chuyện thực sự đã qua rồi.
Ai ngờ vài tháng sau chỉ vì được nam đồng nghiệp tiện đường đưa về mà cô lại bị kéo vào một đêm hoang đường.
Lúc không chịu nổi mà bật khóc, cô nghe thấy giọng nói trầm thấp bên tai mang theo run rẩy đầy khoái cảm: “Tuế Tuế, em có biết anh đã tìm em bao lâu rồi không?”
“Cuối cùng cũng bắt được em rồi.”
(*) Lưu ý khi đọc:
- Nữ chính: Nhút nhát, ngoan ngoãn nhưng dễ mềm lòng × Nam chính: Ngoài lạnh trong điên, chiếm hữu cực mạnh
- Như văn án đã thể hiện, nam chính chiếm hữu rất mạnh mẽ, ngụy trang hoàn hảo nhưng thực chất là một kẻ si tình điên cuồng.
Tác giả nhất thời xúc động muốn viết một nam chính “đáng ghét”, xin đừng quá khắt khe.
- Lưu ý: Nếu có yêu cầu đạo đức cao đối với nam chính, xin hãy cân nhắc trước khi đọc
[Văn án vườn trường]
Năm Trì Hạ mới vừa lên lớp 10, cô bị một bạn học nam nhìn trúng, mỗi ngày đều chặn trước cổng trường để tán tỉnh cô.
Bạn bè thấy cô bị cuốn lấy đến không còn cách nào, liền cho cô một đối sách: “Trường bên cạnh có một đại ca tên Bùi Sí, rất nổi tiếng, cậu có thể đi tìm hắn bảo hắn che chở mình, chắc chắn sẽ không còn ai dám làm phiền cậu nữa.”
Một buổi trưa hè sau giờ Ngọ, phòng bida.
Thiếu niên đội mũ lưỡi trai màu đen, trong miệng ngậm điếu thuốc, chống gậy bida, mặt mày ngả ngớn: “Tôi bảo kê ? Coi ông đây là bảo vệ à?”
[Văn án đô thị]
Ở Giang Thành, không người nào là không biết, Bùi gia có một nhị thế tổ*, tính tình cuồng nộ không dễ kiềm chế nhất.
(*) Nhị thế tổ: Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi đua đòi
Lại không nghĩ rằng vị đại gia này, bất thường đến mức chạy tới hôn lễ của anh cả mình náo loạn một trận, ở trước cái nhìn chăm chú của đám đông kéo cô dâu nhỏ của anh trai rời đi.
“Không phải nói anh bảo vệ em sao.”
“Đừng gả cho hắn, gả cho anh đi, ông đây bảo vệ em cả đời.”
Trì Hạ nếu như biết, Bùi Sí yêu cô yêu đến khảm tận xương cốt, vậy cô nhất định sẽ không ở trong cái đêm mưa đó, ném anh một mình ở trong con hẻm nhỏ lạnh băng.
#Thanh xuân anh là một mảnh hoang vu, em chính là tia sáng chiếu tới đống phế tích bỏ hoang đó#
[ Ảnh đế đỉnh lưu kiệt ngạo khó thuần x Bác sĩ khoa ngoại ôn nhu xinh đẹp thiện lương ]
Năm ấy cha mẹ ly hôn, Anh Đào theo mẹ trở về nông thôn sống, trấn nhỏ ấy bởi vì cô tới đã có thêm nhiều màu sắc mới, không ít những cậu con trai đã trộm thích cô.
Trình Kiệt lần đầu tiên gặp cô, khi ấy cô đang cầm một cái ô che nắng, đi được hai bước đã phải dừng lại thở dốc hai lần, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt hẳn đi.
Anh cười lạnh, thật mẹ nó yếu ớt mà.
**
Sau khi yêu cô.
Trình Kiệt mỗi ngày đều cõng cô về nhà, còn dỗ dành: “Bảo bối, đồng ý làm bạn gái anh có được không?”
Nhưng chưa chờ được câu trả lời của Anh Đào thì đã nhận được tin tức cô ra nước ngoài, lúc anh tìm tới chỉ còn lại một lá thư với lời lẽ vũ nhục, cô mắng anh si tâm vọng tưởng.
Vài năm sau, ngay lúc Anh Đào vừa về nước đã có thể nhìn thấy ảnh chụp quảng cáo của Trình Kiệt được dán khắp thành phố, thiếu niên ở trấn nhỏ lúc trước bây giờ đã trở thành ảnh đế trẻ tuổi chói mắt rồi.
Công việc đầu tiên của Anh Đào là bác sĩ vào đoàn làm phim dạy cho các diễn viên biết một số cách sơ cứu thông thường, tất cả mọi người đều rất thích cô bác sĩ xinh đẹp này, nhưng duy chỉ có Trình Kiệt khi nhìn thấy cô thì tuyệt sẽ không cho cô chút mặt mũi nào, anh đập bàn, lạnh mắt vội vàng rời đi.
Cô cho là mỗi quan hệ của bọn họ đã chấm dứt tại đây rồi, không nghĩ rằng ngày kết thúc buổi huấn luyện cuối cùng, Trình Kiệt liền nắm chặt lấy tay cô, từng chữ nói ra đều gian nan run rẩy.
“Anh hiện tại, có thể si tâm vọng tưởng không?”
**
Em hỏi anh thích em bao nhiêu?
Anh chính là không có tiền đồ.
Em chỉ cần nhẹ nhàng liếc mắt qua đây một cái, vô thanh vô tức.
Anh liền cúi đầu cam chịu.
~ Trình Kiệt
…..
Chú ý:
1. Nữ chính có bệnh tim bẩm sinh, sẽ chữa khỏi
2. Những chỗ có đề cập tới những vấn đề y học sẽ được trích nguồn.
Tag: Đô thị tình duyên, Yêu sâu đậm, Dốc lòng vì cuộc sống, Ngọt văn, Ngược nam, cửu biệt trùng phùng.
Nhân vật chính: Anh Đào, Trình Kiệt
Tóm tắt một câu: Tôi là bạch nguyệt quang cầu mà không được của ảnh đế
Lập ý: Trân trọng sinh mệnh, quý trọng thời gian
[ Âm u cố chấp x Người đẹp ốm yếu ]
Tại Lâm Thành, Ngu Thanh Vãn là một mỹ nhân ốm yếu có tiếng, như một đóa kiều hoa được nuôi trong nhà ấm, mang khí chất thanh cao thoát tục. Có người nói đùa, có khi cô đi được hai bước thì bị gió thổi bay.
Cho đến khi nhà họ Dung - nhận nuôi cô - trong một đêm liền phá sản.
Ông cụ Dung đột ngột phát bệnh tim mà qua đời, khiến cô con gái nuôi Ngu Thanh Vãn suýt bị đuổi ra khỏi nhà, trở thành trò cười ở Lâm Thành.
Tại lễ tang, Ngu Thanh Vãn gặp được đầu sỏ một tay thao túng khiến Dung thị phá sản.
Tại nghĩa trang, mưa bụi bay bay, một người đàn ông bước từ Cayenne xuống. Anh mặc bộ vest đen, cơ thể cao lớn, cảm giác áp bách mạnh mẽ, như Diêm Vương xuất thế.
Những người từng khinh nhục, phản bội hắn giờ chỉ còn Ngu Thanh Vãn.
Trong mưa, cô quỳ gối trước mộ, cơ thể gầy yếu run bần bật nhưng không ai dám bung dù che cho cô.
Hắn hơi gầy khom người xuống, bóp chặt cằm cô, ép cô quay mặt về phía bia mộ.
Cảm nhận được thân thể đang run rẩy của cô, Hạ Thành nở nụ cười vừa tàn nhẫn vừa thỏa mãn, anh ghé vào tai cô nói: " Chỗ dựa của em cuối cùng cũng sụp đổ rồi"
“Mà em, chỉ có thể cầu xin tôi.”
Ngu Thanh Vãn cắn môi, bỗng nhiên nghiêng đầu , cắn thật mạnh lên tay anh.
Cô giương mặt lên, gằn từng chữ: “Anh nằm mơ.”
Cho đến khi máu tươi nhè nhẹ chảy ra, Hạ Thành vẫn chưa buông tay.
Anh cười lạnh như băng “Đáng tiếc, em không còn sự lựa chọn nào khác .”
***
Vào một ngày nào đó , bộ tranh của tân họa sĩ Ngu Thanh Vãn nổi tiếng trên internet.
Cô gái trong tranh mặc bộ sườn xám màu đen dệt nổi, da trắng như tuyết, vòng eo thon nhỏ một tay cũng có thể ôm hết.
Trong hội đấu giá, bức tranh <Làm ác> giúp Ngu Thanh Vãn thành danh được một người thần bí mua về với giá trên trời - một trăm triệu đô la Mỹ.
Hôm sau,cánh truyền thông bất ngờ chụp được người cầm quyền của nhà họ Hạ xuất hiện ở triển lãm tranh của Ngu Thanh Vãn.
Một phóng viên dũng cảm tiến lên: “Xin hỏi Tổng giám đốc Hạ, điểm gì trong bức tranh này níu giữ ngài lâu như vậy?"
Hạ Thành nhìn chằm chằm bức tranh không rời mắt: “Tác giả.”
“Kia...”
Anh lười nhác giương mắt, giọng nói không kiên nhẫn: “ Bà xã vẽ tôi , có vấn đề?”
“Vậy anh dùng một trăm triệu đô la Mỹ mua để.... "
“Dỗ vợ ”
***
Trên mạng thi nhau để lại bình luận, nhắn lại nổi lên bốn phía, đều xót thương người đẹp mảnh mai như thế nào mà lại rơi vào tay Diêm Vương Hạ Thành. Chắc chắn là bị ép buộc.
“Người đẹp ốm yếu này rơi vào tay vị kia nhà họ Hạ khẳng định không đến hai ngày bệnh sẽ càng nặng hơn đi?"
Thẳng đến không lâu sau, lại có một bộ ảnh chụp truyền ra.
Trong ảnh chụp, người cầm quyền nhà họ Hạ hung tàn đang nửa ngồi xổm xuống, bưng bát thuốc, kiên nhẫn mà đút thuốc cho người đẹp ốm yếu kia, cổ tay áo bị dính thuốc cũng không để ý.
Anh còn nhẹ giọng dỗ dành: " Vãn Vãn ngoan, uống thêm một ngụm."
— không có em, anh sẽ hoàn toàn đắm chìm, trở thành một kẻ ác.
(*) Lưu ý:
1. Đừng chỉ xem văn án đã nói không hiểu nam9 khiến gia đình nữ9 phá sản mà còn yêu hắn. Tình huống đặc thù, đọc liền biết.
2. Trong văn án nam9 cho nữ9 uống thuốc Đông y, không phải con nhộng.
[ Đại tiểu thư nhà họ Niên xinh đẹp kiên cường có chuyện xưa đau lòng x Thiếu gia nhà họ Quý có thân phận bí ẩn ]
1.
Tất cả mọi người đều biết đại tiểu thư nhà họ Niên – Niên Trĩ, bảo bối được nuông chiều, ăn ngang nói ngược, hai mươi mấy tuổi đời chưa từng phải chịu oan ức.
Mãi đến, năm cuối đại học, cô bị cái tên đàn ông chó má kia tuyệt tình vứt bỏ.
Niên tiểu thư thua thảm hại, vô cùng nhục nhã!
2.
Lần nữa gặp mặt nhau, là ba năm sau tại buổi tiệc đính hôn của cô.
Khi đó, hai gia đình Quý Niên giàu có ở thành phố Bắc kết thành thông gia, Niên Trĩ chuẩn bị kết hôn với một người đàn ông xa lạ.
Đã bị ép duyên không mấy vui vẻ rồi, còn nhìn thấy cái tên đàn ông chó má nhẫn tâm vứt bỏ mình, thật khiến Niên Trĩ tức sôi máu.
Cô ngạo nghễ bước đến trước mặt anh, giọng châm biếm. “Tiệc đính hôn của bổn cô nương không muốn có bản mặt anh xuất hiện, dù gì thì tôi cũng sắp lấy chồng rồi, vừa cao ráo vừa đẹp trai hơn anh, người ta còn hết lòng yêu thương tôi.”
Cuối cùng xem như đã trút được cơn tức tối trong lòng.
Không để cô vui vẻ quá lâu, ngay lập tức, quản gia kéo lấy tay Niên Trĩ, cười tít mắt chỉ vào tên bạn trai cũ của cô rồi nói: “Cô chủ, vị này là cậu con trai một của nhà họ Quý, cậu Quý Sơ đây cũng chính là chồng sắp cưới của cô.”
? ? ?
Bác nói lại lần nữa hắn ta là ai??
『 Tự đâm đầu vào chỗ chết là loại trải nghiệm như thế nào vậy? 』
Niên Trĩ đáp: Cảm ơn đã hỏi, cảm giác rất tốt luôn, chỉ là đêm qua tôi đã mua một vé sẵn sàng để di cư lên sao Hỏa rồi.
Mãi sau này, Niên Trĩ nhìn người đàn ông hào quang sáng chói bước qua vũng lầy, từng bước từng bước tiến về phía cô, nghiêm mặt nhỏ giọng thầm than: kẻ gây hoạ.
Anh hệt như gió đêm dịu dàng ấm áp.
Tag: Đô thị tình duyên, giới nhà giàu, gương vỡ lại lành, showbiz
Lời nhắn nhủ từ tác giả:
1. Nam nữ chính đều sạch, chỉ có mình nhau;
2. Truyện có chút tính kịch, nhưng tính kịch này chính là chất xúc tác cho tình yêu của họ;
3. Tất cả tên gọi, địa danh, chức vụ nghề nghiệp đều là hư cấu của tác giả, xa rời thực tế.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Cùng bạn trai cũ cưới trước yêu sau
Chủ đề: Hãy mãi mãi giữ lấy lòng dũng cảm cùng sự nhiệt thành
[ Mèo rừng lười biếng ngang ngạnh vs Công chúa nhỏ bình tĩnh yếu ớt ]
Úc Thần vẫn luôn kiêu ngạo và ngông nghênh như mèo hoang, tận đến khi anh thích Tô Lệnh Tử, anh gọi cô là công chúa nhỏ.
Những thứ anh thấy dưới ánh sáng đều là hư không, đều là gió thoảng, chỉ có cô gái trước mắt mới khiến cõi lòng anh chân thành, là cả bầu nhiệt huyết.
—— Nguyện làm bề tôi dưới váy em.
“Với em anh chân thành tuyệt đối, trằn trọc mười năm trống trải. Mà khi nở mày nở mặt lại chẳng bằng khi niên thiếu có em, chẳng bằng quãng đời còn lại hai ta nắm tay chung gối. Công chúa của anh, phu nhân của anh, dành tặng em cả đời hạnh phúc và chung tình. Tấm lòng này dâng cả cho em, quãng đời còn lại đáng mừng.”
Ngắn gọn: Câu chuyện nhỏ về công chúa và kỵ sĩ, nữ con ngoan trò giỏi sau trở thành một vũ công ballet - nam con lai Pháp - Trung sau là đạo diễn tài năng
* Nam chính là con lai, nói tiếng Trung rất chuẩn, tính tình ngang ngạnh, giỏi thả thính.
* Nữ chính hơi kiêu ngạo, dịu dàng bình tĩnh.
Vai chính: Tô Lệnh Tử, Úc Thần
Tags: thanh xuân vườn trường đến trưởng thành, gương vỡ lại lành, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, ngược nam nhẹ, nam truy, thâm tình