Ngày hẹn người trong lòng cùng bỏ trốn, bầu trời xanh thẳm như mới được gột rửa, giống hệt khung cảnh đẹp đẽ chỉ xuất hiện trong truyện tranh.
Từ nay, Hứa Diên sẽ thoát khỏi chiếc lồng giam cầm.
Thế nhưng khi quay đầu lại, cô nhìn thấy gương mặt của Tạ Tư Chỉ dưới tán cây nở hoa rực rỡ.
"Muốn đi sao?"
Ngón tay trắng bệch của hắn vân vê chuỗi hạt trầm hương tối màu.
Nụ cười trong trẻo, tựa như có thể gột sạch hết thảy bụi trần và nhơ uế.
Thế nhưng chỉ có Hứa Diên mới biết rõ.
Ẩn dưới gương mặt tuấn tú thanh nhã của người đàn ông ấy là một trái tim độc ác đến nhường nào.
Trong những tháng ngày về sau, mỗi khi giật mình tỉnh giấc giữa đêm khuya, cô vẫn không tránh khỏi toát mồ hôi lạnh.
Hướng dẫn đọc:
Tags: Hắc bang, chiếm hữu, chạy trốn, cường thủ hào đoạt, phong cách cũ, nhiều tình tiết ngược tâm cẩu huyết, không sạch, có yếu tố bạo lực, gi.ế.t người. Mọi người cân nhắc
Nhân vật chính: Hứa Diên, Tạ Tư Chỉ. Nam nữ chính không có chênh lệch tuổi tác
Tóm tắt một câu: Cưỡng đoạt chiếm hữu
[ Nữ chủ có đầy đủ kỹ năng ghẹo giai & Đối tác công ty luật tâm lý không được bình thường ]
[1]
Nói tới Chu Độ, cả cái Ổ thành này đều biết hắn mắc chứng thiếu hụt tình cảm.
Hắn cứng nhắc, vô cùng ngạo mạn, còn đặc biệt vô nhân tính, lạnh nhạt.
Người đàn ông này, trong một ngày hè nắng gắt nào đó, cưới Đàm Anh về nhà.
Toàn bộ Ổ thành đều đang chờ đợi.
Đoán xem cô vợ nhỏ của hắn có thể kiên trì được mấy ngày.
[2]
Thời niên thiếu Đàm Anh thích một người, đem trái tim mình dâng cho hắn, bị hắn chà đạp tới máu chảy đầm đìa.
Sáu năm sau, cô vì cứu người quay về, bản thân rơi vào ngục tù, ngước mắt lên chẳng ai giúp đỡ, người nào người nấy tránh cô còn không kịp, nhưng người kia lại bình tĩnh đăng ký kết hôn với cô.
Cô cảm thấy sợ rằng hắn lại phát bệnh rồi.
[3]
Rất lâu trước kia, con phố dưới ánh hoàng hôn, cô gái lưng đeo đàn cello, cong môi cười nói: Chu Độ, em mong anh không tai không nạn, vắng em không vui.
Ánh nắng ngày đó ấm áp, gió cũng dịu dàng. Lúc đó hắn chẳng để bụng, lạnh lùng như thế, chẳng hề xúc động.
Rất lâu về sau, hắn mới hiểu được. Đó là chúc phúc, càng giống nguyền rủa hơn.
——————
1, Cực độ máu chó, thận trọng khi nhảy, tặng nhiều lựu đạn cũng không hết đâu.
2, Nữ chính trước kia thích nam chính, nữ truy. Sau này nam chính yêu nữ chính, nam truy. Liên quan tới pháp luật, liên quan nhiều tới luật hôn nhân, viết từ khi bắt đầu gặp lại nhau, hồi ức sẽ đan xen vào đó.
3, Nam chính không phải trời sinh đã mắc chứng tình cảm lãnh đạm.
4, Hoan nghênh chỉ điểm trong phương diện pháp luật, kiến thức chuyên nghiệp tác giả chột dạ sẽ sửa lại.
5, Câu “Không tai, không nạn, vắng em không vui” trong văn án không phải của tác giả, lấy nguồn từ trên internet.
Một câu tóm tắt ngắn gọn: Em muốn anh không tai không nạn, vắng em không vui!
Dàn ý: Lớp học luật hôn nhân, luật phổ biến bắt đầu rồi nè ~~~
Tags: Hiện đại, gương vỡ lại lành, nữ truy, ngược luyến tình thâm, luật sư mặt than* thiếu hụt tình cảm - cô gái thông minh xinh đẹp nhiều mưu kế, trước ngược nữ sau ngược nam, yêu sâu sắc, motif báo thù rửa hận, hơi cẩu huyết, HE.
Năm Quang Tự thứ ba mươi, nhà họ Thẩm bị kẻ gian hãm hại, Thẩm Hề là người sống sót duy nhất sau thảm án diệt môn. Sau nhiều năm trốn chui trốn lủi, nhờ được cậu ba nhà họ Phó cứu giúp, cô rời khỏi Trung Quốc và bắt đầu những năm tháng cần mẫn học Y trên đất Mỹ.
Cậu ba Phó Đồng Văn vốn phong lưu nổi tiếng kinh thành, có thể vì một nụ cười của người đẹp mà vung tiền không tiếc. Nhưng có ai ngờ ẩn sau dáng vẻ tùy tiện phóng túng ấy lại là một trái tim ngập tràn nhiệt huyết, luôn đau đớn khôn nguôi trước cảnh nước mất nhà tan.
Anh và cô cách biệt muôn trùng khơi, sợi dây liên lạc mong manh duy nhất chỉ là những bức thư viết vội. Thế rồi khi một lần nữa hội ngộ nơi xứ người, trong những tháng ngày lênh đênh trên biển trở về với tổ quốc, giữa họ lại bất chợt nảy nở một tình yêu chân thành, tha thiết.
Song, vào thời khắc con tàu cập bến, thứ chờ đợi họ phía trước là bão tố làm rung chuyển thời đại, là mối thù gia tộc tưởng như đã ngủ yên. Lúc ấy, đôi bàn tay đang nắm chặt liệu có vì thù hận mà buông lơi? Tình yêu và lý tưởng của họ liệu có thể vượt qua cơn sóng dữ?
------
Yêu em từ thuở mới quen, tình dài sánh ngang trời đất
*
Tôi có thể bảo vệ cô ấy đêm nay, thì có thể bảo vệ cô ấy cả đời
Nhân vật chính: Thẩm Hề, Phó Đồng Văn.
Tags: Dân quốc, có sủng có ngược, thâm tình, HE
Trầm Tu Cẩn chính tay đưa người yêu hắn tha thiết hơn cả sinh mạng vào trong lao tù.
Bởi vì người hắn yêu, Hạ Vi Minh đã bị Giản Đồng giết chết.
Giản Đồng ở trong ngục ba năm, vì một câu nói "chăm sóc cô ta thật "tốt"!" của Trầm Tu Cẩn mà bị hành hạ, tra tấn đến mức biến dạng, thậm chí còn đồng ý "quyên thận"
Trước khi bị đưa vào ngục giam, Giản Đồng nói:
- Tôi không giết cô ấy.
Trầm Tu Cẩn không tin một chút nào
Sau khi cô rời khỏi nhà giam, Giản Đồng nói:
- Tôi đã giết Hạ Vi Minh, tôi có tội
Mặt Thẩm Tu Cẩn tái mét:
- Ngươi câm miệng cho ta! Không được lặp lại câu đó nữa!!!
Giản đồng cười:
- Thật đó, tôi đã giết Hạ Vi Minh, tôi ở trong ngục ba năm
Giản đồng chạy thoát, Thẩm Tu Cẩn tìm cô điên rồi, truy nã cô khắp thế giới.
…..
Thế nào là cẩu huyết? Chính là đây?
Thế nào là ngược thê thảm nhưng vẫn có thể tiếp tục yêu đương? Chính là đây?
Tình yêu của những năm tháng thiếu thời hệt như một cơn gió, không nhìn thấy nhưng có thể cảm nhận:
Như cái tên khắc trên mặt bàn, sợ cậu nhìn thấy, lại sợ cậu không nhìn thấy.
—— Trích từ “Nhật Ký Tiểu Quái Thú”
Chúng ta gặp nhau nửa cuộc đời, vẫn là tuổi trẻ hệt gió thoảng.
Đau đớn mãnh liệt vì yêu không bao giờ biến mất, hận là liều thuốc tê duy nhất.
Cơn nghiện làm hận thù vĩnh viễn không thể bị tiêu trừ, yêu là liều thuốc giải duy nhất.
Mười năm, có rất nhiều chuyện sẽ thay đổi, nhưng cũng có rất nhiều chuyện từ đầu đến cuối không hề thay đổi.
Tỷ như cô và anh. Diêu Thủy Tinh mười năm sau vẫn cao quý ưu nhã như trước, mỹ nhân lạnh lùng tựa núi bằng, tính cách thích nắm trong tay tất cả, dục vọng độc chiếm mạnh mẽ.
Ghét nhất tình huống mất khống chế, bao gồm tình yêu. Vậy mà, mười năm trước cô,
Rõ ràng đã yêu không đến dám yêu, hận không đến không muốn hận, nhưng gặp lại Hạ Viễn Hàng, rung động trong lòng giống như vết thương bị cấu xé ra.
Người đàn ông này lại dám nói muốn trả thù.
Mười năm trước, cô nợ anh một đứa bé. Mười năm sau, anh vẫn muốn ở cô một đứa bé
Nhưng cô và anh cũng đã ly hôn, tại sao anh còn dám leo lên giường của cô?
Ở tuổi hai mươi tám, trong mắt Hạ Viễn Hàng, Diêu Thủy Tinh không hề cao không thể chạm tới nữa
Mười năm nay, anh đùa giỡn tiền bạc như trò chơi trong bàn tay
Phút chốc khi anh thấy được Diêu Thủy Tinh, ý muốn trả thù bị nổ tung, Một lòng muốn đòi lại tình yêu mười năm trước với cô, để cô hiểu.
Anh khi đó yêu cô sâu đậm mà anh bây giờ, càng sẽ không buông tay!
Chu Y Y là một cô gái bình thường, bình thường đến mức ném cô ấy vào một đám người thì sẽ không tìm thấy.
Cuộc đời của cô có một điều không bình thường đó chính là quen biết với Tiết Bùi, Cô thích Tiết Bùi, Bọn họ cùng nhau lớn lên, Cô và Tiết Bùi khi còn nhỏ uống chung 1 lon Coca, cùng nhau chơi bắn bi pha lê ,cô còn ở nhà anh trải qua hết thời gian nghỉ hè, cô không làm kịp bài tập hè thì đều chép lại của anh.
Không hề có người nào cho rằng giữa anh và cô không phải bạn bè trong sáng , bởi vì cô lớn lên thì vô cùng bình thường, mà Tiết Bùi lại lớn lại lên vô cùng rực rỡ.
Cô biết cuộc sống không giống trang truyện cổ tích, cũng biết Tiết Bùi sẽ không bao giờ thích mình, bởi vì cô càng giống như một nhân chứng tình yêu của Tiết Bùi hơn, cô chứng kiến hết tất cả từng cuộc tình của anh, từ cao trung cho đến đại học.
Sau đó,kết thúc kì thi đại học, Tiết Bùi thi đậu Bắc đại, mà Chu Y Y lại thi đậu bắc thành một ngôi trường đại học chuyên khoa, tựa như 《 từ điển Tân Hoa 》 nói: bọn họ đều có một tương lai tươi sáng.
Tốt nghiệp đại học năm thứ ba, Chu Y Y bị người nhà giục đi xem mắt.
Rất nhanh, người nhà tìm cho cô một đối tượng kết hôn phù hợp với cô, cũng không cảm thấy đối phương yêu cô bao nhiêu, nhưng bọn họ lại vô cùng xứng đôi với nhau, đều là những người bình thường.
Trước một ngày lễ đính hôn của cô diễn ra, cô gọi điện thoại cho Tiết Bùi, nói với anh rằng mình muốn kết hôn.
Bắt đầu từ ngày đó, Tiết Bùi càng ngày càng trở nên giống với người điên.
***
Đã từng có một Chu Y Y vì tới gần Tiết Bùi, mà bước về phía hắn 9999 bước, nhưng Tiết Bùi không bước nốt một bước còn lại, sau này tiết Bùi lại hướng về phía cô bước 9999 bước, nhưng Chu Y Y quyết định sẽ không bước về phía trước nữa.
"Không có người nào sẽ luôn ở một chỗ chờ anh."
Gỡ mìn:
* Sau này nữ chính chậm rãi sẽ dần dần trở thành một người ưu tú ( chỉ là người thường có khả năng đạt đến mức ưu tú ), sẽ không có bàn tay vàng, để ý thật giả.
* Nam chính tổng cộng có ba mối tình, mỗi mối tình đều không lâu lắm, để ý giả thận nhập
* Dựa theo hướng đi của Đại cương, kết cục He hoặc kết thúc mở, có thể tiếp thu nói xuống chút nữa xem
* Hành trình sau này toàn bộ đều là ngược nam.
Chú thích:
* Nam chính có bạn gái trong lúc đó không có bất cứ ái muội nào với nữ chính
* Lấy cuộc sống đô thị là chủ yếu, chỉ xen kẽ thêm một chút yếu tố vườn trường* Đại học Bắc Đại là"Đại học bắc thành, xin đừng liên tưởng đến hiện thực, sau này hành vi của nam chính sẽ trở nên điên phê.
Tags: Đô thị tình duyên, Yêu sâu sắc, Duyên trời tác hợp, Thanh mai trúc mã, Gương vỡ lại lành, Ngược luyến, yêu thầm, truy thê hỏa táng tràng
Một câu tóm tắt: Vĩnh viễn nhớ rõ luôn có người yêu mình
Lập ý: người bình thường cũng đáng được yêu
"Không có gì khiến trái tim con người ta đau đớn hơn tình cảm."
Cô hy vọng xa vời, mong mỏi sẽ có một người vượt qua muôn nẻo đường đến để yêu cô, gõ cửa tòa thành tĩnh mịch trong cô: "Tôi có thể bước vào không?". Khi đó, cô sẽ mở cửa cho anh: "Vậy sau này anh không được bước ra đâu nhé!".
Anh nói: "Được."
Thế là họ bên nhau mãi mãi.
Đây vốn là đạo lý vô cùng đơn giản, nhưng khi ấy cô không hiểu rõ được lòng mình, nhẫn tâm xua đuổi anh, còn im hơi lặng tiếng cõng theo tòa thành của mình chạy trốn suốt mười năm. Có điều, sau này cô chợt phát hiện, tòa thành trong lòng từ đó cũng không mở cửa thêm lần nào nữa.
Cửa ải kia phải dùng mười năm đánh đổi, chỉ chờ người ban đầu lặn lội vượt đường xa, không màng sương gió đuổi theo bước vào.
….
Mỗi lần em xuôi ngược, anh đều ở nơi này chờ em.
Nhân vật chính: Đội trưởng trung đội cứu hỏa vs bác sĩ khoa bỏng.
Tags: hiện đại, ngược, hiện thực, cảm động, HE, có sắc nhẹ
[ Nữ cường từng ngu muội vì yêu x Tra nam bị vả mặt tơi bời hoa lá ]
Tô Tân yêu Giản Diệc Thận bảy năm, nếm đủ cay đắng, kết hôn ba năm nhưng không được như ý nguyện. Cuối cùng, cô quyết định kết thúc cuộc hôn nhân chả ra làm sao này.
Giản Diệc Thận nói với vẻ bình thản: Được thôi.
Hừ, để xem lúc nào em sẽ mặt dày đòi phục hôn với tôi.
–
Một năm sau, trong một buổi dạ tiệc từ thiện, Tô Tân của công ty giải trí Ngân Hà tới dự tiệc với dáng vẻ chói lòa, vây quanh cô là những tiểu thịt tươi mới nổi tiếng gần đây. Họ đang xum xoe với nữ vương tư bản của giới giải trí.
Đối thủ một mất một còn nhìn mà vô cùng hả hê: Giám đốc Giản, tận mắt thấy nhiều đóa hoa đào vây quanh vợ cũ của mình, trong lòng anh có cảm giác gì?
Giản Diệc Thận vẫn nói với vẻ vô cùng bình tĩnh: Bình thường thôi.
Ừ, anh rất muốn xuyên về quá khứ bóp chết bản thân.
Biết thế chẳng làm.
(*) Đoạn kịch nhỏ:
Tô Tân nổi tiếng nhờ gif được đăng trên mạng. Trong gif, vẻ đẹp của cô trong trẻo mà lạnh lùng cao ngạo, rồi ở giây tiếp theo, cô vứt luôn dáng vẻ xinh đẹp đó ra sau vai, dẫm nát dưới chân người đàn ông có ý đồ quấy rầy mình.
Sợi dây chuyền trên cổ cô hơi di chuyển theo động tác, phản chiếu ra vô số vòng cung đẹp mắt.
Cư dân mạng A: Đẹp trai quá, muốn gả!
Cư dân mạng B: Hấp dẫn quá. Nữ thần, gả cho tôi đi!
Nửa tiếng sau, tạp chí Fortune lần nữa vinh danh kim cương vương lão ngũ Giản Diệc Thận đứng ở một trong ba vị trí đầu trong năm nay đăng weibo. Tin trên weibo được đăng cùng với dây chuyền tình nhân đầy mập mờ: Em yêu @Tô Tân
Cư dân mạng C: Ha ha, chồng cũ lại tới cọ nhiệt à?
….
Nhân vật chính: Tô Tân, Giản Diệc Thận.
(*) Lưu ý: Có thể mắng nam chính nhưng đừng mắng nữ chính và tác giả.
Tags: hào môn thế gia, gương vỡ lại lành, dốc lòng vì cuộc sống, 1v1, nữ truy, trước ngược nữ sau #SIÊU_NGƯỢC_NAM, song xử, CẨU HUYẾT, HE
Năm mười một tuổi, cô bé bướng bỉnh Triệu Nhất Mai theo mẹ tái giá về nhà họ Thẩm, trở thành anh em không cùng huyết thống với Thẩm Phóng hơn cô ba tuổi. Nhưng ngay từ buổi đầu gặp gỡ, người anh trai này đã mang đầy sự thù ghét với mẹ con cô, mở miệng là khiêu khích.
Trong những năm tháng sau đó, hai người luôn đối đầu gay gắt, không ai chịu nhường ai. Thế nhưng, số phận lại lặng lẽ gieo xuống hạt giống của một mối tình bí mật. Trong giằng xé giữa yêu và hận, Triệu Nhất Mai bước vào tuổi mười tám. Ở tuổi ấy, cô chỉ biết sống rực rỡ, hết mình, để rồi tình yêu ấy hủy diệt cả chính mình lẫn Thẩm Phóng.
Anh đã từng nói với cô: “Tôi chúc cô, Triệu Nhất Mai, cả đời này những gì cô mong cầu đều không thể có được.”
Một người rời sang Mỹ, một người lưu lạc nơi tha hương. Tình yêu của họ cách trở không chỉ núi sông biển cả, mà còn vướng víu bởi hai gia tộc và những oán hận chằng chịt, cách trở bởi chính tháng năm dài dằng dặc.
Đôi tình nhân trong chốn hồng trần ấy, phải làm sao mới được số mệnh tha thứ, để có thể hồi sinh và tìm thấy hạnh phúc?
“Anh vượt bốn trăm nghìn dặm, băng qua ngày đêm và muôn vàn tinh tú, đi qua cả khói lửa chiến tranh - chỉ để tìm đến nơi em ở, chỉ để được một lần nữa nhìn thấy em”
***
Trích đoạn:
Triệu Nhất Mai chết lặng nhìn bóng dáng anh dần đi xa, hòa vào dòng người, rồi biến mất ở cuối chợ. Ánh hoàng hôn trút xuống, bóng tối hòa cùng sa mạc, kéo dài đến tận chân trời.
Giang Hà sai rồi. Cô chẳng phải kẻ “không thấy Hoàng Hà thì không chết tâm”. Chỉ là từ nhỏ cô vẫn quen nghĩ, mình muốn gì… thì nhất định phải có.
Cô chợt thèm một điếu thuốc. Thói quen cũ khiến cô đưa tay vào túi, nhưng lại sực nhớ mình đã bỏ thuốc lâu rồi.
Ngón tay vừa rơi xuống, ký ức bất chợt ùa về, lần đầu cô hút thuốc, chính là bắt ép Thẩm Phóng dạy.
Khi đó, anh lén hút ngoài ban công, bị cô bắt gặp. Cô lấy đó uy hiếp, buộc anh dạy mình, nếu không sẽ mách Thẩm Triệu.
Anh bất lực, đành lấy một điếu, đưa tận miệng cô. Bật lửa “tách” một tiếng, ngọn lửa liếm lên điếu thuốc, anh nhạt giọng:
“Hít vào.”
Sợi thuốc lá bốc cháy, tro tàn lập tức viền xám.
Anh giật lại điếu thuốc, nói:
“Thở ra.”
Cô phả một vòng khói mỏng, khói bay lơ lửng, giữa hai ánh nhìn, rồi tan biến trong gió đêm.
Khoảnh khắc ấy, tim cô đập rộn ràng, tựa như cháy bùng lên. Cô nghĩ anh sẽ cúi xuống, hôn mình.
Ngoài trời, tuyết rơi trắng xóa. Trong mắt cô, ánh sáng nơi đôi mắt anh ngày một sáng hơn, rõ ràng hơn.
Nhưng Thẩm Phóng chẳng làm gì. Anh chỉ dứt điếu thuốc khỏi môi cô, xoay lưng dựa vào lan can, trầm lặng hút nốt phần còn lại.
Đêm đông nặng trĩu, ánh trăng lạnh lẽo, không ai nói một lời.
Ký ức ấy, đã hơn mười năm.
Trong cái nóng ngột ngạt của sa mạc, Triệu Nhất Mai lại nhớ về mùa đông lạnh giá năm nào, khi tuyết phủ trắng xóa ngoài kia.
Vì thế, cô bỏ thuốc. Bỏ hết thảy những thứ khiến mình say mê, nghiện ngập.
Bỏ cả anh.
Lưu ý: Truyện nữ truy, ngược, nu9 thông minh nhưng không phải kiểu lạnh lùng như mọi người nghĩ.
[ Cô gái nhỏ tự ti đáng thương x Anh đẹp trai ngoài lạnh trong nóng ]
Trong cuộc đời u ám của Cố Chiếu, nếu nói ông nội là mặt trời, bà nội là mặt trăng, thì Thẩm Quyết Tinh chính là ngôi sao Bắc Cực không bao giờ tắt.
Dù không ấm áp như mặt trời, không sáng tỏ như mặt trăng nhưng lại thắp sáng bầu trời đêm cằn cỗi của cô. Khi cô buồn bã, khi cô mệt mỏi, khi cuộc đời cô bị mây đen che phủ, anh đã mang đến cho cô một chút an ủi trong tâm hồn.
Cố Chiếu chưa bao giờ che giấu tình cảm của mình dành cho Thẩm Quyết Tinh, nhưng cũng chưa bao giờ hy vọng anh sẽ đáp lại mình.
Không phải cứ thích là sẽ được đáp lại, anh là ánh sáng thời niên thiếu của cô, cô không muốn mang đến cho anh bất kỳ phiền toái hay gánh nặng nào cả.
Đơn phương là lao tới trong vô vọng, cô ở đầu này, còn anh ở đầu kia của dải ngân hà.
Tags: Tình cảm, Ngọt sủng, Ngược luyến, Nhẹ nhàng, Ấm áp, Đơn phương yêu thầm
Lúc ở trung học, Quý Thanh Dư là người có khí chất nổi bật, được nhiều nữ sinh thầm mến theo đuổi, Vu Hạ cũng không là ngoại lệ.
Với Vu Hạ mà nói Quý Thanh Dư là tuyết trên núi là trăng trong mây, mà cô lại khó mà có được.
Lớp 11 phân lớp, cơ duyên khiến cô trở thành bạn cùng bàn với Quý Thanh Dư, cô giấu tâm tư của mình trước mặt mọi người, những tâm sự trong lòng đều viết ở trong cuốn nhật kí.
Trước đêm ngày thi vào đại học, gia đình bất ngờ gặp biến cố.
Bố gây ra chuyện bỏ trốn bị bắt làm dư luận xôn xao, cuốn nhật kí tràn đầy tâm sự của cô cũng bị xé ra dán lên bảng thông báo của trường, qua một đêm Vu Hạ trở thành trò cười ở trường học.
Về sau Vu Hạ nghỉ học.
Quý Thanh Dư cầm cuốn sách cũ của cô đọc được dòng chữ “Một số người sống trong rãnh ngầm nhưng vẫn hướng về ánh trăng.”
Mấy năm sau, hai người tình cờ gặp lại. Vu Hạ năm đó trầm mặc ít nói giờ đã trở thành một phóng viên xinh đẹp có vô số người theo đuổi.
Một ngày nọ, đồng nghiệp nói chuyện về người mình từng yêu thầm thời sinh viên, có người hỏi Vu Hạ đã từng thích ai chưa?
Đối diện với ánh mắt của người hỏi mình hai má Vu Hạ nóng lên, cô chỉ để lại câu “không nhớ nữa” rồi chạy trốn.
Rất lâu về sau, Quý Thanh Dư hỏi cô: “Vì sao lúc ở trung học em không thổ lộ tình cảm với anh?”
Vu Hạ cười cười không nói chuyện.
Sau này, Quý Thanh Dư ở nhà mở ngăn kéo bất ngờ nhìn thấy một cuốn sổ nhật kí, tâm sự của người con gái được viết lên bằng những nét chữ rất xinh đẹp.
Ngày gần đây nhất, anh lại hỏi cô vì sao ngày đó cô lại không thổ lộ, trên mặt chỉ có một dòng chữ: “Em không muốn cướp ánh trăng, em muốn ánh trăng vì em mà đến.”
Tags: yêu thầm, lâu ngày gặp lại, nguyên sang, HE, mối tình đầu, Boss – nhân viên, Y học – Bác sĩ.
Khi còn nhỏ, cô có tình cảm với anh, thế nhưng lúc ấy anh còn đang cùng với cô em gái cùng cha khác mẹ của cô trình diễn tiết mục thanh mai trúc mã. Cô chứng kiến bọn họ cùng nhau ngắm sao, cùng nhau học bài, cùng nhau lái ô tô đi hóng gió. Cô biết, giữa bọn họ có một bí mật giấu cô.
Cuối cùng, đến lúc cô không để ý đến anh nữa, trao trái tim cho một người đàn ông khác, thì anh lại trở về, hơn nữa còn dùng tốc độ khiến cô trở tay không kịp mà tiến hành đám hỏi giữa hai nhà.
Cô thất tình, cho nên chấp nhận cuộc hôn nhân. Anh thất tâm, cho nên cũng chấp nhận cuộc hôn nhân.
Anh không yêu cô, cô cho tới bây giờ đều rõ. Bởi vậy cô cố gắng tự mình sống thật tốt, cố gắng không cho mình quá để tâm, cố gắng khích lệ bản thân thỏa hiệp.
Đây là một trò đùa hoang đường, hóa ra cái gọi là chân tướng cũng không phải là sự thật. Sự thật chính là, anh nếu như thật lòng yêu cô, anh sẽ bất chấp mọi thứ, sẽ vĩnh viễn lựa chọn ở bên cạnh cô.
“Tôi vĩnh viễn không thể quay về 10 năm đó, không oán không cầu mà yêu anh”…
Lâm Lệ cô từng có một tình yêu say đắm, cứ tưởng như hạnh phúc đã nắm được trong tay. Nào ngờ ngay trong hôn lễ của mình, chú rể bỏ đi cùng người con gái khác, lại cũng mất đi đứa con đầu lòng của mình. Cô yêu anh là thế, dù chỉ là thế thân một bóng hình trong anh cô cũng chấp nhận, nhưng anh đối xử với cô tàn nhẫn quá, nỗi đau này làm sao có thể lành lại được….
Chu Hàn, một nam nhân chấp nhận phản bội bản bè nhận lấy sự giày vò mãi mãi,cũng chấp nhận sự khinh bỉ, sỉ nhục của người đời chỉ để ở bên người con gái anh yêu. Ngỡ rằng như vậy tình yêu đã thật sự đến với anh, nhưng người con gái đó đã phản bội anh, ngay cả đứa bé mà anh cho là con trai của mình cũng không phải…mất tất cả, anh làm gì còn thứ gì trên đời, có lẽ đây chính là sự trừng phạt của ông trời dành cho anh…
Hai con người trái tim đều bị thương tổn sâu sắc, đóng cửa trái tim để tự mình làm lành vết thương, lại vô tình gặp nhau.
Một hợp đồng hôn nhân gắn kết họ lại. Bắt đầu một cuộc sống mới, có lẽ, họ hẳn sẽ có một kết thúc vẹn toàn…
Tags: cưới trước yêu sau, nam nữ chính đã từng ly hôn, ngược sủng đan xen, HE
[ Chiến thần chốn thương trường x Nhà kiến tạo mùi hương ]
Trên đời này có một thứ.
Không nghe thấy tiếng, không nhìn thấy hình, nhưng lại tồn tại ở khắp mọi nơi trên trời đất này.
Mùi hương.
Nó có thể chữa bệnh cho người trong yên lặng, lại có thể giết chết người ta trong vô hình.
Nó ẩn nấp dưới từng lớp da thịt, trở thành hơi thở của bạn, khiến cho bí mật của bạn không có chỗ trốn.
Cô là một nhà chế tác mùi hương, vì có được một khứu giác trời sinh nhạy cảm, được mệnh danh là bậc thầy hương thơm hiếm có trên đời, thế nhưng vào lúc danh tiếng lẫy lừng nhất, cô bỗng bất ngờ mai danh ẩn tích…
Anh là một doanh nhân của Lục Môn, vì những hành động quyết đoán và những mưu kế khôn lường, được mệnh danh là chiến thần của giới thương nhân, nhưng ngay vào lúc chuẩn bị ngồi lên đỉnh cao quyền lực thì bỗng rơi vào vòng khốn đốn, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc…
Cô rong ruổi trên đại mạc, ẩn mình chốn cao nguyên.
Anh tung hoành trên thương trường, thâm nhập vào nơi tận cùng của nhân tính.
Gặp gỡ, tất cả đều không phải là ngẫu nhiên.
Một bí kíp chế tạo mùi hương đã thất truyền ngàn năm bất ngờ tái xuất giang hồ, cất giấu tấm bản đồ giang sơn tà khí.
Một cổ thành ngàn năm ẩn mình dưới nước sâu, một quan tài thần bí trôi nổi trong hang động.
Gỗ tương tư của đôi trai gái si tình, một cô đào kép thật thật giả giả…
Trùng trùng lớp lớp những sự kiện ly kỳ trông có vẻ chẳng hề dính líu tới nhau, kỳ thực đều gắn chặt với mùi hương.
Người không thể trốn tránh mùi hương, thế nên, tôi có thể kiểm soát người trong thinh lặng.
Tác phẩm tiểu thuyết tình yêu lần đầu đề cập sâu tới “mùi hương”, cảm nhận một cảnh giới học thuật về mùi.
Nam nữ chính: Lục Đông Thâm & Tưởng Ly
Văn án 1:
Là bạn học bốn năm, Khương Nhạn Bắc cùng Thẩm Nam tựa như hai đường thẳng song song không thể giao nhau.
Một người xuất thân thư hương thế gia, thành tích xuất sắc mỗi năm học, áo thun trắng cùng đôi giày trắng và tóc ngắn, từng có một người bạn gái.
Một người từ gia đình giàu có, lúc nào cũng trốn học rớt môn, tính cách phản nghịch, xỏ tai xăm trổ, mỗi tháng lại đổi bạn trai một lần.
Ai cũng chưa từng nghĩ đến trước lễ tốt nghiệp, hai đường thẳng song song ngoài ý muốn lại có cuộc tương giao ngắn ngủi.
Văn án 2:
Học sinh ngoan Khương Nhạn Bắc đi theo khuôn phép có một bí mật không thể nói ra, cô gái luôn xuất hiện trong giấc mộng của anh, không phải là bạn gái thanh thuần xinh đẹp mà là một khuôn mặt yêu mị khác.
Cô gái phản nghịch Thẩm Nam cũng có một bí mật không muốn người khác biết, trong vẻ ngoài thanh xuân ngây ngô nổi loạn kỳ thật cô cũng từng thích một người.
Sau khi gặp lại, đôi bên thầm mến tạo ra tình tiết vừa ngọt ngào vừa cẩu huyết.
Tags: Ngôn tình, Hiện đại, yêu thầm, ngược tâm, chia xa gặp lại, HE
[ Nam du côn nhã nhặn cố chấp x Ảnh hậu kiên cường độc lập ]
Vì trót rơi vào lưới tình của người, nguyện làm thế thân, thấp kém tới cực điểm. Thấy được cô gái mà người ngày đêm mong nhớ, Mạnh Oánh mới phát hiện mình chỉ là một thế thân thấp kém.
Cho đến một ngày, cô tỉnh ngộ mà buông tay. Từ đây không chút niềm tin vào tình yêu, ai cũng không lọt vào mắt của cô.
- ---
Mưa rào xối xả, Mạnh Oánh cầm dù, lẳng lặng nhìn người ở trước của nhà.
Hứa Điện một thân áo sơ mi đen quỳ trên mặt đất, hắn cũng an tĩnh nhìn lại cô.
Cặp mắt hoa đào kia mang theo dáng vẻ thâm tình, thế nhưng vẫn giữ nguyên tư thế.
Mấy phút sau, Mạnh Oánh xếp dù quay người đi vào.
Lưu lại cho hắn một bóng lưng lạnh lùng mà tinh tế.
Hứa Điện, toàn thân ướt đẫm cười cười, cúi đầu tiếp tục quỳ.
Là lỗi của anh.
Tags: showbiz, gương vỡ lại lành, nam nữ 9 sạch thân, Nữ Cường, Ngược nữ trước nam sau, HE
Anh và cô gặp nhau được mấy lần trước khi cưới.
Tuy nhiên cô lại nghe mọi người đồn thổi rằng anh có chuyện “mập mờ” với cấp trên, là cậu con trai hiếu thảo, răm rắp nghe lời mẹ, yêu thầm một cô gái tới bốn năm trời.
Bạn bè bảo cô đừng đâm đầu vào bụi rậm.
Thực ra lúc đó cô đã đứng bên bờ vực thẳm, và anh là một ngọn cỏ bên vực, bằng bất cứ giá nào cô cũng phải túm lấy anh thật chặt.
Cô không quan tâm tương lai với anh thế nào, cô chỉ biết việc trước mắt.
Còn những việc sau này tới đâu hay tới đó vậy!
[ Nam biến thái x Nữ làm gái ]
Hứa Huệ Chanh yêu một người đàn ông. Hoặc, không thể gọi là “một người”. Bởi vì cô yêu, chỉ là một nhân cách khác mà bản thể đã phân liệt ra mà thôi.
..
Giải thích tên truyện:
_ Chanh (hoặc Tranh) [橙] : Tên của nữ chính.
_ Bạn [绊]: có nghĩa là “trượt chân, lỡ lầm”.
Tags: Hiện đại, ngược khúc đầu, sủng ngọt khúc sau, nam bad boy, lãng tử quay đầu, nam mắc bệnh tâm lý ( nhân cách phân liệt ) - nữ làm gái, HE
*Lưu ý: Truyện này nữ chính là gái bán hoa, nam chính cũng không sạch sẽ, tử tế gì cho cam. Bạn muốn tìm truyện nam nữ chính 'sạch', hoàn hảo không tì vết thì đừng nhảy hố này ^ ^
Cái đêm của Triệu Phùng Thanh và Giang Tấn ấy, có cả bi lẫn hỉ.
Bi là, sự trong trắng của cô mất rồi.
Hỉ là, cô cũng có thể kể cho mọi người nghe câu chuyện về thời thanh xuân từng yêu một tên cặn bã của mình.
***
Câu chuyện về một cô gái lông bông và một anh chàng con nhà người ta. (*)
Tags: Hiện đại, trước nữ truy sau nam truy, nữ có bệnh tâm lý, có thịt, HE.
(*) Nguyên tác là “tiểu thái muội” và “tiêm tử sinh”
“Tiểu thái muội” [小太妹]: là một từ của Đài Loan, vốn dùng để chỉ những cô gái khiêu vũ thoát y, sau này thì chỉ những cô nữ sinh lông bông (lưu manh, vô lại) hoặc là những cô nữ sinh chơi chung với bọn lưu manh vô lại.
“Tiêm tử sinh” [尖子生]: chỉ những học sinh giỏi về nhiều mặt: thành tích tốt, phẩm đức tốt, tất cả các mặt đều tốt
Trần Kiều chưa từng nghĩ sẽ có một ngày ác ma vươn nanh vuốt về phía cô... Bị lừa, bị bắt cóc, bị bán, bị đưa vào núi sâu, ở một nơi mà cô có dùng cả đời cũng không thể thoát được. Người đàn ông kia bức bách cô, giam cầm cô, mỗi đêm đều lăn lộn khiến cô sống không bằng chết. Trần Kiều nghĩ, dù có phải chết, cô cũng phải chạy thoát khỏi nơi quái quỷ này...
Lý Tồn Căn yêu chết người vợ nhỏ mà anh mua về, anh đào tim, đào phổi, thương cô sủng cô, cũng không có cách nào đổi lấy một nụ cười của cô. Chỉ khi dùng hết sức lực 'muốn' Trần Kiều, anh mới có thể nhìn thấy được một chút diễm lệ từ cô.
Lý Tồn Căn đỏ mắt, bóp chặt eo cô, "A Kiều, chúng ta phải bên nhau, cả đời." Cô cắn răng ức chế rên rỉ, "Mơ đi!"
…..
(*) Lời tác giả:
[ thương sủng, nam soái nữ mỹ, có cưỡng bức! ]
[ đừng bị văn án dọa, nam chính là liếm cẩu, liếm đến cuối cùng, cần cái gì có cái đó! ]
-----------------
Lưu ý Tags: trung khuyển, cường thủ hào đoạt, song khiết (sc), H văn , ngược luyến, ngược nam, thê nô, giam cầm, lâu ngày sinh tình, HE
[ nam trầm tĩnh - nữ dịu dàng ]
Một người là sinh viên trẻ tuổi dạt dào
Một người là trung tá bá đạo thâm trầm
Cô gặp anh, từ cự tuyệt cho đến chấp nhận
Lặng lẽ quay đầu, thì ra, cô chưa bao giờ là điệu nhảy trong lòng anh.
Tags: Hiện đại, quân nhân, motif HÀNH TRÌNH TÌM LẠI VỢ, gương vỡ lại lành, trước ngược nữ sau ngược nam (nhẹ nhàng), thâm tình, HE
[Một cuộc hành trình, một lần giải cứu.]
“Chơi vậy thôi chứ ai lại đi cưới một phụ nữ đã một đời chồng, nhan sắc và trí thông minh đều chẳng ra gì?”
Khi Chu Vinh nói những lời này, “người phụ nữ có một đời chồng” Triệu Tiểu Nhu đang đứng ngay phía sau anh, trong tay vẫn ôm bó hoa định tặng cho anh.
Mọi người đều ngượng chín mặt, nhưng Triệu Tiểu Nhu lại rất thản nhiên nói: “Bác sĩ Chu, hoa này em tặng anh, cảm ơn anh vì mọi điều anh đã làm cho em.”
……
Chu Vinh luôn xem mình là người cứu rỗi:
Khi Triệu Tiểu Nhu bị bắt nạt, anh bảo vệ cô, cứu cô khỏi tay thần chết, kéo cô ra khỏi bờ vực tự hủy…
Nhưng Chu Vinh cũng coi thường Triệu Tiểu Nhu, anh ghét người yếu đuối ngu ngốc, nên tuyệt đối sẽ không bao giờ cưới cô.
Hai năm trôi qua, anh nghe nói cô rời Thượng Hải, đến tận Cam Tư cách hai ngàn km, nghe nói cô đã kết hôn.
Anh trở nên tỉnh táo hơn, cũng tuyệt vọng hơn. Cô yếu đuối mà ngang ngược, ám lấy anh như xác thịt máu xương.
[Nhân vật]
Nữ chính Triệu Tiểu Nhu – người đẹp ngốc nghếch, vẻ ngoài hiền lành nội tâm kiên định.
Nam chính Chu Vinh – con cưng của trời, sợ người ngu, lý trí vượt trên hết thảy.
Lưu ý: Truyện này nam chính rất là “thú zị”, ổng là trung tâm của bộ truyện này nha, một người gia trưởng đến cực đoan.
Cũng một đời vợ mà bày đặc chê người ta.
[ Mèo rừng lười biếng ngang ngạnh vs Công chúa nhỏ bình tĩnh yếu ớt ]
Úc Thần vẫn luôn kiêu ngạo và ngông nghênh như mèo hoang, tận đến khi anh thích Tô Lệnh Tử, anh gọi cô là công chúa nhỏ.
Những thứ anh thấy dưới ánh sáng đều là hư không, đều là gió thoảng, chỉ có cô gái trước mắt mới khiến cõi lòng anh chân thành, là cả bầu nhiệt huyết.
—— Nguyện làm bề tôi dưới váy em.
“Với em anh chân thành tuyệt đối, trằn trọc mười năm trống trải. Mà khi nở mày nở mặt lại chẳng bằng khi niên thiếu có em, chẳng bằng quãng đời còn lại hai ta nắm tay chung gối. Công chúa của anh, phu nhân của anh, dành tặng em cả đời hạnh phúc và chung tình. Tấm lòng này dâng cả cho em, quãng đời còn lại đáng mừng.”
Ngắn gọn: Câu chuyện nhỏ về công chúa và kỵ sĩ, nữ con ngoan trò giỏi sau trở thành một vũ công ballet - nam con lai Pháp - Trung sau là đạo diễn tài năng
* Nam chính là con lai, nói tiếng Trung rất chuẩn, tính tình ngang ngạnh, giỏi thả thính.
* Nữ chính hơi kiêu ngạo, dịu dàng bình tĩnh.
Vai chính: Tô Lệnh Tử, Úc Thần
Tags: thanh xuân vườn trường đến trưởng thành, gương vỡ lại lành, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, ngược nam nhẹ, nam truy, thâm tình