Chương 111: Ngoại truyện tổng hợp - Lớp phó x lớp trưởng (2)
Đăng lúc 20:20 - 08/09/2025
4
0
Trước
Chương 111
Sau

Ngày ấy mầm tình chưa nảy, mụn xuân đã lên, Thẩm Giai nhìn mấy hạt mụn trước trán khổ não suốt mười phút, nghĩ, mồm miệng Trương Luân hẳn là có độc, vừa khen cô xinh thì cô mọc mụn.

Mẹ Thẩm Giai ở ngoài giục: “Giai Giai, vẫn chưa xong à? Sắp muộn rồi đấy.”

Thẩm Giai nhìn gương nhăn nhó, mặc kệ vậy, học hành quan trọng hơn, thân làm lớp trưởng mà đến muộn, cô sẽ bị cười chết.

Thẩm Giai vội khoác cặp sách rồi thay giày lên đường.

Gặp Trương Luân ở cổng trường.

Thẩm Giai cuống quýt cúi đầu, đừng nhìn tớ, đừng nhìn tớ.

Trương Luân hồ hởi chào: “Thẩm Giai, chào buổi sáng.”

Thẩm Giai: “Ừm, chào buổi sáng.” Không ngẩng đầu.

Trương Luân ngẩn ra, thái độ này… có vẻ lạnh lùng. Cậu mím môi, trong chớp mắt, Thẩm Giai đột nhiên co chân chạy biến.

Cậu: “…”

Cái quỷ gì vậy? Hôm qua cậu có nói gì đâu, bị dọa rồi?

Cậu có phần bực dọc.

Mà đâu biết, Thẩm Giai chỉ không muốn cậu nhìn thấy mụn trên trán mình mà thôi.

Giờ sinh hoạt lớp buổi chiều, lớp trưởng lên tổng kết, rốt cuộc Trương Luân vẫn nhìn thấy mấy nốt mụn của cô, cậu suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn không hiểu thái độ của cô vào buổi sáng nay lắm.

Thầy chủ nhiệm nói: “Sắp thi vào cấp Ba rồi, các em nhớ ôn tập cẩn thận, thi vào trường tốt.”

Tan học, lớp trưởng và lớp phó phải ở lại mấy phút, thầy chủ nhiệm cần dặn dò vài việc. Sau khi xong, hai người một trước một sau ra khỏi cổng trường, Trương Luân im lặng hồi lâu, bỗng hỏi: “Sao buổi sáng cậu lại trốn tớ?”

Nỗi buồn của Thẩm Giai nhanh đến mà cũng nhanh đi, mấy nốt mụn thôi mà, chẳng sao, hầu hết con gái trong lớp đều bị.

Cô đã sớm quên béng chuyện hồi sáng, thoáng ngây người, mặt ửng đỏ: “Mọc… mọc mụn… thấy không có mặt mũi gặp ai…”

Trương Luân: “…”

Thật sự không hiểu nổi đầu óc của tụi con gái.

Ngay sau đó, cậu bật cười, trước mặt cậu chú ý hình tượng như vậy, phải chăng cũng giống cậu?

Thẩm Giai nhoẻn cười, hỏi: “Trương Luân, chắc cậu cũng thi vào Nhất Trung chứ?”

Thành tích họ ngang ngửa nhau, thường là Trương Luân hơn cô mấy điểm, nếu cô cố gắng hết sức, thi thoảng cũng có thể thắng cậu một lần…

Trương Luân: “Ừm, đương nhiên.”

Thẩm Giai cười: “Tớ nhất định phải vượt qua cậu trong kỳ thi vào cấp Ba.”

Trương Luân nhướng mày: “Nếu không vượt được thì sao?”

Thẩm Giai sững người, dáng vẻ ngơ ngác của thiếu nữ thật là đáng yêu, ngay cả mấy nốt mụn trên trán cũng dễ thương đến lạ, Trương Luân chăm chú nhìn cô mấy giây, tựa như đang nghiêm túc đợi cô trả lời.

Thẩm Giai nghiêng đầu, không phục: “Còn chưa thi đâu, sao cậu biết tớ không vượt qua được!”

Trương Luân cười, nha đầu này háo thắng thật đấy, nhưng cậu lại thích cô như thế.

“Nếu không vượt được tớ, cậu phải đồng ý với tớ một việc.”

“Việc gì?”

Thẩm Giai hiếu kỳ nhìn cậu, Trương Luân thấy mình như đang lừa gạt người ta, tai đỏ ửng, ánh chiều tà phía sau rải rác trên lưng cậu, thiếu niên cõng ánh nắng, lòng chột dạ: “Dù sao cũng không phải việc xấu, nếu… cậu không thích, cậu có thể từ chối.”

Từ bé mẹ cậu đã dạy, đàn ông phải phong độ.

Thẩm Giai chớp mắt, Trương Luân rất có duyên, nhất là với nam sinh, con người cũng đáng tin, ba năm qua đã giúp đỡ cô rất nhiều chuyện, Thẩm Giai đều nhớ rõ, cô tin cậu.

Cô đồng ý.

Trương Luân cúi đầu nở nụ cười.

Dù sao, nếu cô thật sự từ chối, cậu lại theo đuổi tiếp là được.

Đến khi theo đuổi được thì thôi.

Sau khi có kết quả thi vào cấp Ba, Thẩm Giai kém Trương Luân một điểm, cô tức nửa ngày trời, cuối cùng vội chạy đi hỏi cậu: “Này, Trương Luân, cậu muốn tớ làm gì?”

Trương Luân nhìn cô, ho khan: “Tớ vẫn chưa nghĩ ra, đợi tớ nghĩ kỹ rồi sẽ nói với cậu.”

Thẩm Giai trợn mắt, đành nói: “Được thôi.”

Trương Luân biết cô không phục, mỉm cười: “Không sao, nếu lên cấp Ba chúng mình được phân vào cùng một lớp, cậu lại cố gắng thi vượt qua tớ là được rồi.”

Thẩm Giai ngẩn người, ừ đúng, nhưng cấp Ba phải chia lớp, không biết còn có thể học cùng một lớp nữa không, nghĩ đến đây, cô bỗng thấy hơi buồn, kéo áo lẩm bẩm: “Nhiều lớp như vậy, không chắc có thể cùng một lớp.”

“Ừm…” Trương Luân cũng từng nghĩ đến vấn đề này, “Không sao, vẫn có xếp hạng toàn khối mà.”

Thẩm Giai lập tức nở nụ cười: “Đúng.”

Trương Luân nhân cơ hội nói: “Nếu như không cùng lớp, khi nào có kết quả thi chúng ta lại so điểm.”

Thẩm Giai thi đua với cậu ba năm, không hề cảm thấy có vấn đề gì: “Được thôi.”

Kỳ nghỉ dài đằng đẵng kết thúc.

Ngày 1 tháng 9, Thẩm Giai mười sáu tuổi, vào lớp 10.

Vừa bước vào lớp liền vội vàng nhìn mặt mũi các bạn học mới, nhìn khắp một lượt, không thấy Trương Luân đâu.

“Lớp trưởng.” Lý Duyệt – bạn học cùng lớp hồi cấp Hai gọi cô.

Thẩm Giai nhoẻn cười: “Chúng ta cùng lớp à?”

Lý Duyệt cười: “Đúng đó.” Lại nói, “Nãy tớ đi trên hành lang thì gặp lớp phó, cậu ấy ở ngay lớp bên cạnh đấy.”

Lớp bên cạnh…

Thẩm Giai mỉm cười, gần quá.

Giờ giải lao tiết đầu tiên, Thẩm Giai vừa ra khỏi lớp liền trông thấy Trương Luân đứng trên hành lang, nở nụ cười với cô.

Tim cô bất giác đập nhanh hơn một chút.

~~~~

Trước
Chương 111
Sau
(0) Bình luận
Chương này chưa có bình luận nào
truyện cùng thể loại
Quả Ngọt Năm Tháng
Tác giả: Mạch Ngôn Xuyên Lượt xem: 748
Bí Mật Tân Hôn
Tác giả: Mang Li Lượt xem: 1,472
Chỉ Là Sáu Ngàn Dặm
Tác giả: Trường An Như Trú Lượt xem: 632
Ngọt Ngào Em Trao
Tác giả: Phong Hiểu Anh Hàn Lượt xem: 1,531
Không Tỉnh
Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa Lượt xem: 1,399
Phá Kén
Tác giả: Khúc Tiểu Khúc Lượt xem: 872
Chó Hoang Của Thiếu Nữ
Tác giả: Khúc Tiểu Khúc Lượt xem: 670
Trân Quý
Tác giả: Sư Tiểu Trát Lượt xem: 469
Tình Nào Sâu Như Tình Đầu
Tác giả: Khinh Ảm Lượt xem: 837
Đang Tải...