Chương 112: Ngoại truyện tổng hợp - Lớp trưởng x lớp phó (3)
Đăng lúc 20:20 - 08/09/2025
4
0
Trước
Chương 112
Sau

Trương Luân sắp phải đi lấy sách, chỉ đứng một lát đã bị người phía sau giục: “Lớp trưởng, đi thôi.”

Nam sinh nọ tên Trần Dục, vừa hay là bạn học cùng lớp trước của họ, Thẩm Giai vẫn tưởng cậu gọi mình, ngẩn người, ngơ ngác nhìn họ: “Đi đâu?”

Trần Dục ngẩng đầu mới thấy Thẩm Giai, lúng túng gãi đầu: “Lớp trưởng à, cậu ở lớp bên cạnh hả?”

Thẩm Giai: “Ừm.”

Đột nhiên thấy có gì đó không đúng…

Trương Luân cười khoác vai Trần Dục, nhìn Thẩm Giai: “Cậu ấy gọi tớ.”

Trần Dục vội giải thích: “Anh Luân hiện tại là lớp trưởng của lớp 10(3) bọn tôi.”

Thẩm Giai: “…”

Xấu hổ ghê!

Thẩm Giai đỏ mặt, nhìn họ, tự vớt vát cho mình: “Ồ, tớ cũng là lớp trưởng của lớp tớ.”

Trương Luân cười nhìn cô: “Bọn tớ đi lấy sách đây.”

Nam sinh của mấy lớp đều lục tục xuống tầng lấy sách, nam sinh lớp Thẩm Giai cũng đi, cô gật đầu: “Ừ.”

Trương Luân khoác vai Trần Dục xuống tầng, Trần Dục cười hì hì nói: “Làm lớp phó ba năm, bây giờ cuối cùng cũng làm lớp trưởng rồi, cảm giác thế nào, anh Luân?”

“Không bằng làm phó.”

Trương Luân hừ nhạt, nếu có thể cùng lớp với Thẩm Giai, làm phó thì sao?

Huống chi, cậu thật sự không để ý chuyện làm lớp trưởng.

Thẩm Giai đứng trên hành lang, nghe thấy câu này, vừa như hiểu lại vừa như không hiểu, ngẩn ngơ một hồi, bỗng bị ai đó vỗ vai từ sau lưng: “Lớp trưởng! Cùng đi vệ sinh không?”

Thẩm Giai quay đầu, nhìn cô gái tự đến làm quen, cười: “Được thôi.”

Học kỳ mới bắt đầu như thế.

Tuy hai người không cùng lớp, nhưng lớp ngay cạnh nhau, hôm nào Thẩm Giai đi vệ sinh cũng ngang qua lớp 10(3), Trương Luân cao lớn rất nhanh, cậu ngồi ở bàn cuối cùng của tổ một, gần như lần nào Thẩm Giai đi qua cũng gặp cậu.

Hai người nhìn nhau cười, thi thoảng, Trương Luân sẽ gọi cô: “Thẩm Giai, lại đi vệ sinh à?”

Thẩm Giai: “…”

Cô đỏ mặt lườm cậu, bỏ lại một câu: “Cần cậu quản chắc.”

Thật ra cô cũng không buồn, nhưng có bạn gọi cô, cô bèn đi…

Tâm tư giấu kín đáy lòng thiếu nữ, ngay cả chính bản thân mình cũng không nhận ra.

Trương Luân quay đầu nhìn bóng lưng cô, lòng vui vẻ.

Trần Dục vỗ vai cậu: “Lớp trưởng, cậu có thấy Thẩm Giai xinh hơn không?”

Trương Luân cảnh giác nhìn cậu ta, không nóng không lạnh nói: “Có hả?”

Trần Dục gật đầu: “Có, tôi thấy con gái lớp cũ bọn mình đều xinh hơn, mấy hôm trước Vương Dương còn hỏi thăm tôi về cậu ấy nữa.” Trần Dục nhích lại gần Trương Luân, “Muốn theo đuổi Thẩm Giai đó.”

Trương Luân cau mày: “Cậu nói thế nào?”

Trần Dục: “Tôi nói cậu ấy chỉ thích học tập và quản lý người khác thôi, học giỏi thế chắc không yêu sớm đâu, bảo cậu ta đừng mơ tưởng nữa.”

“Không tệ.”

Trương Luân vỗ vai cậu ta khích lệ, ngẫm nghĩ, chợt nói: “Học giỏi thì không yêu sớm? Ai nói với cậu lý lẽ này?”

“… Chẳng phải đều vậy sao?”

Trần Dục nghĩ yêu sớm sẽ ảnh hưởng đến học tập, cho dù thành tích tốt, cũng sẽ dần tụt dốc.

Trương Luân cười nhạt: “Chưa chắc.”

Nếu cậu và Thẩm Giai yêu sớm, cậu sẽ không để ảnh hưởng đến học tập, hai người vẫn sẽ thi xem ai thi tốt hơn.

Có điều…

Thẩm Giai rốt cuộc có thích cậu không?

Nếu thích, liệu có bằng lòng ở bên cậu?

Trương Luân buồn bực nghĩ.

Chiều, lớp trưởng đại diện các lớp đi họp, Trương Luân và Thẩm Giai chạm mặt ở hành lang, cậu cười: “Cùng đi nhé.”

Thẩm Giai mím môi: “Ừ.”

Hai người cùng xuống tầng, đi về dãy nhà đối diện.

Trương Luân nghiêng đầu nhìn cô: “Thẩm Giai, cậu muốn học ban tự nhiên hay xã hội?”

Thẩm Giai: “Tự nhiên, tớ không thích học thuộc lòng.”

Trương Luân thở phào: “Tớ cũng vậy, lên lớp 11 phân ban nói không chừng chúng ta lại có thể cùng lớp đấy.”

Thẩm Giai cười ngoái đầu nhìn cậu: “Cậu muốn cùng lớp với tớ?”

“Ừm.”

Trương Luân thẳng thắn đáp. Tim Thẩm Giai bỗng nảy đánh thịch, không dám hỏi là tại sao, cứ thấy hỏi ra mọi chuyện sẽ khác.

Trương Luân nghiêng đầu nhìn cô: “Còn cậu?”

Thẩm Giai: “…”

Cô… cô cũng muốn…

Dù gì vẫn là con gái, có đôi lời ngại không dám nói thẳng, Thẩm Giai cúi đầu dùng mũi giày day mặt đất, lí nhí: “Cái này không phải cứ muốn là có thể được…”

“Vậy cậu muốn hay là không?”

Trương Luân truy hỏi.

“…”

Thẩm Giai cắn môi, mặt ửng đỏ, người này sao cứ nhất định phải hỏi cho bằng được thế?

Cô ngẩng đầu lườm cậu: “Không nói cho cậu biết!”

Trương Luân: “…”

Thẩm Giai mặc kệ cậu, thở phì phì đi trước.

Trương Luân ngẫm nghĩ, lắc đầu cười, ở phía sau hô to: “Nói thẳng ra cậu muốn hay không là được rồi.”

Thẩm Giai khựng bước, tai đỏ lên, đi càng nhanh hơn.

Đáng ghét! Lật tẩy cô làm gì!

Thi cuối kỳ một lớp 10, tổng điểm của Thẩm Giai kém Trương Luân tám điểm, so điểm xong, cô bĩu môi: “Tớ thua rồi, cậu muốn tớ làm gì?”

Cô vẫn nhớ hứa hẹn của hai người ngày trước.

Mai bắt đầu kỳ nghỉ, trong trường, trừ học sinh lớp 12, còn lại hầu như đã đi sạch, vì lớp trưởng phải hoàn thành một số công việc cuối cùng của kỳ này nên hai người về muộn.

Cùng ra nhà xe lấy xe đạp, Trương Luân lấy xe của mình ra, nhìn cô: “Tớ thắng rồi, mời cậu ăn gì nhé?”

Thẩm Giai sững người nhìn cậu: “Tại… tại sao?”

Trương Luân trèo lên xe, cười: “Mời cậu ăn mà còn có tại sao à? Đương nhiên là muốn mời rồi.”

Thẩm Giai rất hiếm khi đi ăn với con trai, bởi vì làm lớp trưởng nhiều năm, cô thường xuyên bảo vệ con gái, đám con trai thi thoảng sẽ trách cô bất công, nhưng cũng không so đo lắm, có điều quan hệ cũng chẳng tốt là bao…

Trừ những nam sinh thích cô.

Thẩm Giai nhất thời kinh ngạc, bất ngờ nhìn cậu.

Trương Luân… thích cô?

Suy nghĩ này vụt qua tâm trí, trái tim cô bỗng đập thình thịch, đây là cảm giác trước nay chưa từng có, trước kia có nam sinh viết thư tình cho cô, hoặc là gọi điện gửi tin nhắn đến cô, cô chỉ thấy phiền.

Nhưng Trương Luân thì khác.

Tình cảm xa lạ như muốn phá kén tung ra ấy, Thẩm Giai mơ hồ hiểu ra.

Trương Luân thấy mặt cô bỗng đỏ rực, nghi hoặc: “Thẩm Giai, sao vậy? Có đi không?”

Thẩm Giai sực tỉnh, căng thẳng: “Đi… đi chứ.”

Trương Luân mỉm cười, chỉ xe của cô: “Vậy đi thôi.”

Thẩm Giai mơ màng đi lấy xe, lại mơ màng trèo lên xe, sóng vai đạp cùng cậu. Chiếc áo đồng phục màu lam bị gió lạnh thổi phồng, Trương Luân ngoái đầu nhìn cô: “Lạnh không?”

“Lạnh…”

“Vậy nhanh lên, tớ mời cậu ăn lẩu.”

“Ừa.”

~~~

Trước
Chương 112
Sau
(0) Bình luận
Chương này chưa có bình luận nào
truyện cùng thể loại
Quả Ngọt Năm Tháng
Tác giả: Mạch Ngôn Xuyên Lượt xem: 767
Bí Mật Tân Hôn
Tác giả: Mang Li Lượt xem: 1,472
Chỉ Là Sáu Ngàn Dặm
Tác giả: Trường An Như Trú Lượt xem: 632
Ngọt Ngào Em Trao
Tác giả: Phong Hiểu Anh Hàn Lượt xem: 1,531
Không Tỉnh
Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa Lượt xem: 1,399
Phá Kén
Tác giả: Khúc Tiểu Khúc Lượt xem: 872
Chó Hoang Của Thiếu Nữ
Tác giả: Khúc Tiểu Khúc Lượt xem: 670
Trân Quý
Tác giả: Sư Tiểu Trát Lượt xem: 469
Tình Nào Sâu Như Tình Đầu
Tác giả: Khinh Ảm Lượt xem: 837
Đang Tải...