Chương 28:
Đăng lúc 20:10 - 27/09/2025
2
0

Cuối cùng chiếc bánh ngọt hình vuông kia vẫn không có người hỏi thăm, lẻ loi một mình trong góc.

Chu Trầm gọi tài xế qua, anh định tự mình lái xe chở Triệu Đường Diên đi ăn tối. Ban đầu anh muốn đưa cô đến Bến Thượng Hải nhưng lúc xe chuyển bánh, anh mới chợt nhớ tới lời cô vừa nói.

Cô nói cô muốn tự quyết định cách sống của mình thay vì làm theo thói quen của anh.

 Anh nghiêng đầu nhìn về phía Triệu Đường Diên, cô đang ngồi ở ghế lái phụ, nửa người dựa vào cửa xe, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ không biết đang suy nghĩ gì.

“Muốn ăn ở đâu?” anh hỏi.

Triệu Đường Diên quay đầu nhìn anh, trên mặt có chút kinh ngạc, trước đây cô đều tuân theo sự sắp xếp của Chu Trầm, anh rất ít khi hỏi suy nghĩ của cô như thế này.

Nhưng nếu anh hỏi, cô cũng không từ chối.

Cô suy nghĩ hai giây rồi nói: “The Red House đi!”

Cô còn chưa có cơ hội đến nhà hàng Tây nổi tiếng này kể từ khi đặt chân đến thành phố Thượng Hải.

The Red House ở đường Hoài Hải cách đây không xa, nhưng vì tắc đường nên kéo dài hơi lâu.

Hai người đến nơi thì trời đã tối đen, đã sớm qua giờ cơm, nhưng bởi vì thế mà giờ cao điểm cũng qua rồi. Tuy trong nhà hàng vẫn rất đông người nhưng không cần phải xếp hàng nữa.

Khi Triệu Đường Diên ngồi xuống, cô khẽ nhìn thoáng qua Chu Trầm, anh hiếm khi tới một nơi náo nhiệt như vậy để ăn.

Ở đây quả thực rất ồn ào, xung quanh tràn ngập mùi khói lửa của cuộc sống chợ búa, Chu Trầm không thích một nơi như vậy lắm nhưng anh vẫn có thể thích ứng được.

Triệu Đường Diên chỉ chọn hai món, liền giao thực đơn cho anh. Cô hơi bất ngờ khi nhìn anh biết lắng nghe mà báo tên món ăn.

Cuối cùng, Chu Trầm gọi một phần tráng miệng và trả lại thực đơn cho nhân viên phục vụ.

Nhân viên phục vụ đi rồi thì Triệu Đường Diên mới hỏi anh: “Anh đã từng tới đây rồi à?”

“Trước đây có từng đi cùng mẹ anh.”

“À.” Triệu Đường Diên không hỏi nữa, cô biết không nên hỏi chuyện liên quan đến gia đình Chu Trầm, những chuyện này cũng không liên quan gì đến cô.

Chẳng qua cô nghĩ rằng Chu Trầm hẳn là có quan hệ tốt với mẹ anh, thói quen sinh hoạt và sự giáo dục của anh thực sự giống như được vun đắp trong một gia đình hạnh phúc.

Đó là cảm giác mà Triệu Đường Diên chưa từng được trải qua.

Có rất nhiều nam thanh nữ tú hẹn hò trong nhà hàng này và cả phụ huynh đưa con cái họ đến đây nữa, xung quanh ồn ào náo nhiệt, ngược lại bàn ăn của bọn họ có chút yên tĩnh.

Lần đầu tiên Chu Trầm nhận ra rằng có quá ít chuyện bọn họ có thể trao đổi với nhau.

Anh nhìn Triệu Đường Diên nhưng Triệu Đường Diên lại tránh ánh mắt của anh và đứng dậy đi toilet.

Sắc mặt Chu Trầm trầm xuống.

Sau khi bình tĩnh lại, anh nhận ra tâm tình tối nay của Triệu Đường Diên tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh.

Anh cắt hạn ngạch* đi du học của cô, cô cũng chỉ ầm ĩ một lúc. Hơn nữa, cô hẳn đã biết chuyện này ba ngày trước nhưng ba ngày sau mới đến tìm anh.

(*) hạn ngạch: giới hạn tối đa về số lượng, chỉ tiêu.

Đáng lẽ ra cô phải rất tức giận, nhưng cuối cùng lại bị cái hẹn nửa năm này dỗ dành.

Như vậy, mục đích của cô không phải là ra nước ngoài, mà là rời xa anh.

Nếu không muốn ra nước ngoài, chuyện thư đề cử làm như vậy rất thật, lại có chút giấu đầu hở đuôi.

Chu Trầm bình tĩnh suy nghĩ về những hành động gần đây của Triệu Đường Diên, nhận thấy có chút bất thường.

Anh thấy người còn chưa trở lại, liền lấy điện thoại ra nhắn tin cho trợ lý.

Lúc Triệu Đường Diên trở lại thì rượu khai vị và món súp borscht* đã được mang lên, Chu Trầm vừa rót nửa ly rượu nho cho cô vừa hỏi: “Có phải sắp đăng ký thi nghiên cứu sinh không?”

(*) Súp borscht: một món súp có nguồn gốc ở Ukraina, phổ biến ở nhiều quốc gia Đông và Trung Âu. Ở phần lớn các nước, củ dền là thành phần chính cho món ăn này khiến cho nó có màu đỏ tía. Ở một số nước, cà chua mới là thành phần chính còn củ dền là nguyên liệu thứ hai.

Tay cầm thìa súp của cô ngừng một lát, mắt nhìn bát canh, không ngẩng đầu lên, nhẹ giọng nói: “Chưa, trong tháng mười.”

“Vậy còn chưa tới mấy ngày nữa.” Chu Trầm nói.

Triệu Đường Diên không nói gì.

“Định báo danh vào trường nào?” Anh lại hỏi.

Triệu Đường Diên cảm thấy trong lòng có chút căng thẳng, vô thức nắm chặt cán thìa, “Còn chưa quyết định được.”

“Chỉ còn hơn mười ngày nữa, còn chưa quyết định sao?”

Sau khi giọng nói của anh rơi xuống, cuối cùng cô cũng ngẩng đầu lên nhìn Chu Trầm.

Ánh mắt của cô hơi nặng nề, Chu Trầm lại thản nhiên cười, “Có cần anh giúp không?”

“Không cần.” Giọng của cô có chút cứng ngắc, “Đã không ra nước ngoài thì ở đâu trong nước cũng giống nhau vậy thôi.”

Chu Trầm trầm ngâm nhìn cô.

Sau đó, bầu không khí có chút nặng nề, Triệu Đường Diên không nói lời nào, cho đến khi món tráng miệng Chu Trầm gọi cho cô được mang lên thì sắc mặt cô mới dịu đi một chút.

Chu Trầm nhìn cô xúc từng ngụm kem, trong lòng chợt nhớ tới cái bánh ngọt mà họ đã để lại.

Anh dựa lưng vào ghế, nhìn Triệu Đường Diên, khẽ nói: “Quan Di vẫn giữ cái bánh ngọt mà em thích ăn, buổi tối cùng anh trở về?”

Triệu Đường Di mím môi, đợi cho đến khi ken tan trong miệng cô mới nói: “Không muốn, buổi tối đã ăn món tráng miệng rồi, em cũng không thích bánh trứng lắm, anh giữ lại ăn một mình đi.”

Cô bây giờ càng ngày càng thoải mái từ chối anh.

Chu Trầm chỉ có thể đưa cô trở về trường, khi xe dừng ở ngoài cổng trường, Triệu Đường Diên tháo dây an toàn, mở cửa xe nhưng mà không được, bị khóa rồi.

“Ngày mai là ngày nghỉ, em có muốn ra ngoài chơi không?” Chu Trầm cố ý không mở khóa điều khiển trung tâm, cũng không muốn để cô đi về, “Cua mùa này rất lớn, em có muốn đi ăn không?”

Giọng điệu của Triệu Đường Diên tối nay vẫn luôn lạnh lùng và gai góc: “Con đường du học không thể đi rồi, em nên chuẩn bị thật tốt cho kỳ thi lên nghiên cứu sinh, ra ngoài chơi chỉ tổ mất thời gian.”

Chu Trầm ừm một tiếng.

“Mở cửa ra.” Triệu Đường Diên thúc giục anh.

Chu Trầm cuối cùng cũng mất kiên nhẫn, lạnh lùng cảnh cáo cô, “Anh đã nói nửa năm rồi, hiện tại không cho em học cách từ chối anh.”

“…”

Triệu Đường Diên nhìn thấy sắc mặt của anh thật sự không tốt, nhẹ giọng nói: “Nhưng mà em thật sự không muốn đi.”

Cô bắt đầu làm nũng.

Chu Trầm không nói lời nào.

Triệu Đường Diên thấy anh không đáp lại, cô cũng không dám thực sự chọc tới anh. Dù sao cô cũng nghe theo anh hai năm rồi, diễn thêm nửa năm nữa cũng không sao.

Cô suy nghĩ cẩn thận, cơ thể di chuyển, nghiêng người hôn lên gò má anh: “Lần sau nhé, lần sau có được không?”

Mặc dù Chu Trầm biết cô giả bộ, nhưng sắc mặt vẫn dịu đi một chút.

Anh ngước mắt lên nhìn cô, thu hết dáng vẻ ủy khuất của cô vào đáy mắt, trong lòng khẽ động, anh vươn tay đem người ôm vào lòng, hôn thật sâu.

Triệu Đường Diên chủ động phối hợp với anh, mặc anh càn quét trong miệng mình.

Lần gần đây nhất hai người hôn nhau là một tuần trước, Chu Trầm giống như trừng phạt cô, mút môi cô đến phát sưng rồi mới thả ra.

Nhìn thấy mặt cô đỏ bừng, Chu Trầm rốt cục cũng hài lòng, “Trở về đi.”

Miệng Triệu Đường Diên có chút đau nhưng không dám kích thích anh nữa, nhanh chóng mở cửa xe chạy xuống, ngay cả câu “Tạm biệt” cũng không nói.

Chu Trầm còn chưa khởi động xe, nhìn cô bước vào cổng trường, trong lòng có chút vui vẻ lại chìm xuống, lạnh lùng nghiêm mặt lái xe về.

Trợ lý đã đợi ở đó.

**

Bên kia, Triệu Đường Diên cũng không được thuận lợi trở về ký túc xá, vừa vào cổng trường đã bị chặn lại.

Cô nhìn Diệp Tư Phạn, người có mái tóc đã nhuộm đen trở lại trước mặt, sắc mặt lạnh xuống.

Sao anh ta bám dai như ruồi với đỉa vậy.

“Anh thấy rồi.” Cô còn chưa lên tiếng, Diệp Tư Phạn liền không đầu không đuôi mà nói một câu như vậy, “Ở The Red House, em và người đàn ông kia, còn cả người đưa em về nữa, cũng là anh ta!”

Triệu Đường Diên im lặng nhìn anh ta, muốn nghe xem rốt cuộc anh ta muốn nói cái gì.

“Tên anh ta là Chu Trầm!?”

Không nghĩ tới anh ta còn biết cả điều này, thật ra Triệu Đường Diên có chút kinh ngạc, nhưng cũng không khẩn trương.

“Cho nên? Anh muốn đi tìm anh ấy? Vậy anh chặn tôi làm gì?” Triệu Đường Diên hỏi anh ta.

“Em được anh ta bao nuôi?” Diệp Tư Phạn không tin hai người có quan hệ bạn bè bình thường.

Triệu Đường Diên sắc mặt không đổi, “Liên quan gì đến anh?”

“Gần đây anh ta nhằm vào công việc kinh doanh của nhà anh, cũng là vì anh đang theo đuổi em?”

Diệp Tư Phạn thấy Triệu Đường Diên không nói chuyện, cho rằng mình nói đúng rồi.

Mấy hôm trước, anh ta đột nhiên bị ông cụ gọi về, vừa vào cửa còn chưa hiểu gì đã bị đánh, đánh xong rồi mới biết được gần đây công việc kinh doanh trong nhà không được thuận lợi, lúc nào cũng gặp phải Chu thị chen chân vào giữa đường, tất cả các hạng mục đều trôi theo dòng nước.

Diệp gia và Chu Trầm không thân quen, việc kinh doanh của hai nhà càng không dính dáng gì đến nhau, Chu thị sẽ không vô duyên vô cớ mà ra tay với Diệp gia.

Diệp Tư Phạn khi biết chuyện cũng có chút lơ mơ, anh ta không biết mình đã chọc tới nhân vật lớn như vậy lúc nào, cho đến tối nay nhìn thấy Triệu Đường Diên và Chu Trầm đi với nhau ở The Red House, lúc này anh ta mới hiểu ra mọi chuyện.

Trước đây, anh ta thích Triệu Đường Diên bao nhiêu thì bây giờ anh ta lại ghét cô bấy nhiêu, lại cảm thấy cô cũng chỉ là một sinh viên nghèo được kẻ có tiền bao nuôi, tất cả sự kiêu ngạo của cô trước đây đều là giả vờ, cô dựa vào cái gì?

Anh ta nhìn Triệu Đường Diên nói: “Anh là em họ của Diệp Tư Bác, Chu Trầm không chỉ chặn đường kinh doanh của nhà anh, mà còn của toàn bộ nhà họ Diệp, em là bạn cùng phòng của Lương Hoàn, em làm hại cô ấy như thế này sao?”

Triệu Đường Diên hiểu ra, lại cảm thấy anh ta có chút ngu ngốc.

Cô giễu cợt: “Việc Chu Trầm muốn chỉnh anh tôi không xen vào, nếu anh không phục thì nên đi tìm anh ấy đừng có tìm tôi. Đường kinh doanh nhà anh có bị tôi chặn hay không, trong lòng anh rõ ràng, một người đàn ông dám làm mà không dám chịu, đem toàn bộ lý do đều đổ lên đầu tôi? Chuyện này liên quan gì đến tôi? Không phải là do anh sao?”

Cô nhìn Diệp Tư Phạn, không muốn dây dưa với anh ta nữa, bước tới phòng bảo vệ.

Cô sợ Diệp Tư Phạn kích động sẽ làm chuyện gì đó cực đoan nên trước hết cần tránh xa cái người bệnh thần kinh này ra.

May mà anh ta không theo kịp, nhìn anh ta bước ra khỏi cổng trường Đại học Sư phạm Thượng Hải, Triệu Đường Diên mới tiếp tục đi về phòng ngủ.

Khúc nhạc đệm này không ảnh hưởng tới tâm trạng của cô, vì một Diệp Tư Phạn thì thật không đáng. Chỉ là cô rất ngạc nhiên khi Chu Trầm ra tay với Diệp gia.

Triệu Đường Diên không hiểu từ khi nào ở trong lòng anh, cô lại có một vị trí lớn như vậy?

Cô không nghĩ ra, cũng không nghĩ nữa.

Lòng dạ Chu Trầm quá khó đoán, nhưng chuyện không liên quan đến mình nên bỏ qua thì tốt hơn.

(0) Bình luận
Chương này chưa có bình luận nào
truyện cùng thể loại
Trầm Diên
Tác giả: Kết Nhân Lượt xem: 193
Bí Mật Tân Hôn
Tác giả: Mang Li Lượt xem: 1,482
Chỉ Là Sáu Ngàn Dặm
Tác giả: Trường An Như Trú Lượt xem: 691
Ngọt Ngào Em Trao
Tác giả: Phong Hiểu Anh Hàn Lượt xem: 1,538
Không Tỉnh
Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa Lượt xem: 1,429
Phá Kén
Tác giả: Khúc Tiểu Khúc Lượt xem: 883
Chó Hoang Của Thiếu Nữ
Tác giả: Khúc Tiểu Khúc Lượt xem: 742
Trân Quý
Tác giả: Sư Tiểu Trát Lượt xem: 523
Tình Nào Sâu Như Tình Đầu
Tác giả: Khinh Ảm Lượt xem: 936
Đang Tải...